Đêm Giáng Sinh: Tình Yêu sưởi ấm đêm đông

  • In bài này
Bạn đánh giá:  / 0
DỡHay 

Đêm Giáng Sinh: Tình Yêu sưởi ấm đêm đông

"Thiên Chúa là tình yêu" (1 Ga 4,8).
"Thiên Chúa giàu lòng thương xót" (Ep 2,41).

Tình yêu luôn bù đắp những gì chúng ta đang thiếu. Nhân loại thiếu tình yêu thì chỉ có nguồn tình yêu mới có thể bù đắp tình yêu.

 

 

 

 

 

 

ĐÊM GIÁNG SINH

TÌNH YÊU SƯỞI ẤM ĐÊM ĐÔNG
 

Câu chuyện về "món quà Giáng Sinh làm cả triệu người xúc động".

Anh Lawrence DePrimo 25 tuổi chỉ là một nhân viên cảnh sát thường ở thành phố Nữu Ước, nơi chẳng ai thèm để ý đến ai, cuộc sống hối hả, mỗi người lo riêng cho cuộc sống của mình. Do đó hành động bác ái của anh DePrimo đáng lẽ sẽ chẳng ai biết tới. Anh cũng nghĩ như vậy và rất đỗi ngạc nhiên khi có người đề cập đến nó. "I had no idea it was going to be such a big deal" (Tôi đâu thể ngờ nó lại lớn chuyện đến như vậy!)anh cho biết!

Số là hai tuần trước khi anh đi tuần ở khu Times Square trong một đêm giá lạnh, anh phải mang 2 đôi vớ mà vẫn thấy buốt. Chợt anh nhìn thấy một người đàn ông vô gia cư không có giầy. Anh tả lại: "Đôi chân của ông ta bị sưng lên bằng cả cái bàn tay tôi như thế này. Tôi động lòng trắc ẩn. Chẳng nghĩ gì sâu xa cả, tôi dừng lại và hỏi ông có muốn một đôi vớ cho ấm không?

Lawrence DePrimo
Photo Jennifer Foster - Nguồn dailymail.co.uk

Người đàn ông bất hạnh trả lời không. Cảm ơn lòng tốt của anh và nói thêm "May God bless you" (Xin Chúa ban phước lành cho ông)

Thật là bất ngờ! Anh DePrimo nói tiếp: "Này đây một người nghèo mạt đến nỗi một đôi vớ cũng không có, thế mà lại có một tấm lòng vĩ đại để mà xin Chúa ban phước lành cho tôi. Thật là một sự... vô cùng... tuyệt vời! ".

Anh DePrimo sau đó chạy tới tiệm bán giầy Sketchers để mua một đôi giầy ủng, nhưng anh không biết số là bao nhiêu (?). Cho nên anh lại phải chạy ra chỗ người vô gia cư một lần nữa. Sự việc không lọt qua mắt của ông quản lý tiệm giầy Jose Cano và ông ta đã giúp giảm giá đôi giầy để anh DePrimo chỉ phải trả như là giá của một nhân viên của tiệm. (Sau này được biết giá đôi giầy ấy là 100 USD).

"Bạn biết không? Chúng tôi hiểu rằng ông cảnh sát này đang vội giúp người khác, và ông ta không có nhiều thời giờ. Cho nên, lẽ tự nhiên chúng tôi phải cố giúp đỡ làm sao cho mọi việc được suôn sẻ thêm lên".  Ông Cano nói.

Anh DePrimo đã không hỏi tên của người đàn ông khốn khổ là gì, nhưng anh không thể quên giây phút kỳ diệu khi trao quà, anh tâm sự:

"Ông ta nhìn thẳng vào mắt tôi và cười toe toét. Và một lần nữa... ông ta lại xin Chúa ban phuớc lành cho tôi và cầu chúc cho tôi được an toàn. Tôi thực tình không thể tin vào tai mình được. Các ông thấy không? Chỉ là một món quà nhỏ bé thôi, thế mà ông ta lại cảm tạ nồng nhiệt đến như thế!".

Lawrence DePrimo

Anh DePrimo cất giữ tấm biên lai của đôi giầy vào túi áo chống đạn của anh để nhắc nhở cho anh đến những người bạc phận. Sau đó anh vội vã tiếp tục cuộc đi tuần của mình.

Nhưng hành động của anh DePrimo không khỏi lọt vào ống kính của một du khách từ xa đến. Bà Jennifer Foster, ở thành phố Florence, tiểu bang Arizona đang đi chơi NYC và bà đã lấy máy điện thoại của mình để chụp cảnh người cảnh sát và người vô gia cư.

Bà đã gửi tấm hình và viết thư cho văn phòng cảnh sát NYPD rằng bà cũng đã nhìn thấy người đàn ông xấu số không có giầy ấy:

"Ngay khi tôi định đi tới ông ta, thì một nhân viên Cảnh Sát của quý sở đã xuất hiện. Anh ta nói: "Tôi đã có giầy đúng số 12 cho ông đây, đôi giầy này là giầy cho mọi thời tiết. Nào mình thử xem nào !".

Và anh ta đã cúi xuống đất, và giúp người đàn ông đi vớ và giầy vào. Anh cảnh sát ấy không kỳ vọng một điều gì từ người đàn ông cả và anh cũng không hề biết là tôi đang chứng kiến. Tôi đã làm việc trong ngành công lực từ 17 năm qua. Tôi chưa bao giờ xúc động đến như thế! Tôi không biết tên của anh Cảnh Sát. Nhưng việc làm của người Cảnh Sát này là một vinh dự cho nghề nghiệp của chúng ta, và đồng thời cũng nhắc nhở cho tôi cũng như cho tất cả những nhân viên công lực ở Arizona mà tôi đã chia sẻ câu chuyện rằng lòng tốt của con người vẫn không bị mất ".

Văn phòng Cảnh Sát thành phố Nữu Ước (NYPD) đã đăng tấm hình và bức thư cuả bà Foster lên trang nhà trong Facebook.

Cho đến Thứ Ba vừa qua, số shares (gửi cho nhau) của bài viết Facebook đã lên tới 77 ngàn, số người đánh dấu là "thích" lên đến 322 ngàn và số người viết bình luận thêm vào là 20 ngàn. Những lời khen ngợi đến từ khắp nơi trên thế giới, kể cả những nơi xa xôi như Úc Châu và Malaysia.

Internet


___________________

SUY NIỆM

TÌNH YÊU SƯỞI ẤM ĐÊM ĐÔNG

Tình yêu…

Những câu chuyện về “tấm lòng vàng” như trên bao giờ cũng được nhiều người đón nhận một cách vô cùng trân trọng và cảm phục.

Vì, tình yêu - tình yêu chân thiện và cao cả - bao giờ cũng là sự sống còn của con người, đó là màu xanh sự sống, nhưng lại đang rất thiếu, tình người đang ngả màu vàng úa. 

Lối sống hưởng thụ ích kỷ làm trái tim con người hóa đá, lạnh lùng trước những thống khổ của anh em quanh ta.

Cá nhân ích kỷ, tập thể ích kỷ… Người ta chỉ biết có riêng mình. Tập thể của riêng mình. Đất nước của riêng mình.

Người ta tự phân tán sống co cụm cô lập như một hòn đảo. Không có nhịp cầu tình thương. Người ta muốn tom góp về cho riêng mình, bằng đủ mọi phương cách. Mạnh được yếu thua, cá lớn nuốt cá bé… Hận thù, bom đạn, chiến tranh… Con người đứng trước bờ vực sụp đổ.

Sự bình an tan biến vì trái tim của con người, nếu trái tim của con người không còn bùng cháy lên được ngọn lửa Tình Yêu.

Sưởi ấm…

Nhiệt độ của trái đất đang nóng dần còn tình người thì đang lạnh dần.

Những kẻ giàu có tột đỉnh và những kẻ nghèo khổ tận cùng đang sống trong cùng một mái nhà chung Trái Đất này nhưng có vẻ như hoàn toàn xa lạ.

Hình ảnh ông phú hộ ngày ngày yến tiệc linh đình và người ăn mày ngồi một mình bơ vơ trước thềm nhà đã và đang diễn ra hằng ngày quen thuộc đến mức quá đổi bình thường như người lữ khách lạnh lùng với loài hoa cỏ dại bên đường.

Giá băng ngoài trời nhiều khi đáng sợ nhưng không đáng sợ bằng giá băng ở trong lòng. Sự cô đơn lạc lỏng giữa dòng đời mênh mông mà tất cả đều như xa lạ.

Thật đẹp biết bao hình ảnh “một nhân viên cảnh sát thường” thôi đã dừng chân giúp đỡ một người đàn ông vô gia cư đơn giản chỉ là một đôi vớ cho đỡ lạnh trong trời giá buốt.

Người đàn ông vô gia cư – người mà ai cũng nghĩ rằng ông sẽ chẳng có gì để đền đáp lại nghĩa cử cao đẹp của anh cảnh sát – đã trao tặng lại anh cảnh sát món quà ấm áp vạn lần hơn mà chính anh cảnh sát cũng không ngờ và anh cảm thấy rất hạnh phúc: Lời cầu chúc cho anh tràn đầy hồng ân Chúa.

Thật là bất ngờ! Anh DePrimo nói tiếp: "Này đây một người nghèo mạt đến nỗi một đôi vớ cũng không có, thế mà lại có một tấm lòng vĩ đại để mà xin Chúa ban phước lành cho tôi. Thật là một sự... vô cùng... tuyệt vời! ".

Và thế là họ đã sưởi ấm cho nhau… trong Tình Yêu Thiên Chúa.

Đêm đông.

Thiếu vắng tình yêu Thiên Chúa, nhân loại sống trong mùa đông triền miên…

"Thiên Chúa là tình yêu" (1 Ga 4,8).

"Thiên Chúa giàu lòng thương xót" (Ep 2,41).

Tình yêu luôn bù đắp những gì chúng ta đang thiếu. Nhân loại thiếu tình yêu thì chỉ có nguồn tình yêu mới có thể bù đắp tình yêu.

Khát vọng con người là khôn cùng, không gì ở trần gian có thể bù đắp được, chỉ có Tình Yêu Thiên Chúa, Ngài hiểu rõ con người đang cần gì, thiếu gì, để đến bến bờ cứu rỗi, để đạt được hạnh phúc vĩnh hằng.

Con người đang thiếu tình yêu… Con người đang cần tình yêu, tình yêu đích thực.

Đó là sự thiếu thốn ngàn đời từ khi con người sa ngã phản bội lại Thiên Chúa ngay từ những giây phút đầu tiên của lịch sử nhân loại. Sự xa rời Thiên Chúa đồng nghĩa với sự tách rời khỏi nguồn cội của Tình Yêu.

Đêm đông trường kỳ của kiếp người là sự thiếu vắng tình yêu.

Tình yêu sưởi ấm đêm đông

Niềm vui vĩ  đại của Giáng Sinh là Tình Yêu Thiên Chúa đến với nhân loại.

Tình Yêu sưởi ấm đêm đông của đời người.

“Tôi báo cho anh em một Tin Mừng vĩ đại, hôm nay Đức Kitô, Chúa chúng ta đã giáng sinh”(Lc 2, 10).

Tình yêu sưởi ấm đêm đông khi nhân loại biết quay về Tình Yêu Thiên Chúa. Vinh danh Chúa và bình an cho cả và nhân loại.

"Chúng ta đã thấy tình yêu mà Thiên Chúa dành cho chúng ta và chúng ta đã tin vào tình yêu ấy" (x. 1 Ga 4:16; "Deus Caritas Est," 1).
 

Lạy Chúa Giê-su Hài Đồng,
Xin thương xót chúng con. Amen

 

Lm. Antôn NGUYỄN VĂN TIẾNG
_____________________
 

 

Chút suy tư Đêm Giáng Sinh

THẾ GIỚI BÌNH AN

 

Chuyện cổ tích có kể lại câu chuyện về “Hòn đảo bình an biến mất” như sau:

Có một chàng trai thông minh tính tình thích phiêu du, anh chán ngán tình đời gian xảo, lộc lừa, thù hận, anh muốn đi xây dựng một hòn đảo như lòng mong ước, nơi đó gồm toàn những con người tốt bụng và yêu thương giúp đỡ nhau. Chàng ta đi khắp nơi, chấp nhận gian nguy, vượt biển, tìm những miền đất lạ. Cuối cùng chàng ta khám phá một hòn đảo hoang dã thật đẹp, chưa có dấu vết con người, thiên nhiên ở đây thật tuyệt vời.

Anh trở về đất liền, chọn lựa những người thân hiền hòa như ý, những bằng hữu tri kỷ, tất nhiên là cả người yêu của anh… Tất cả những con người anh chọn lựa là những con người thật sự có tấm lòng tốt mà dưới mắt anh chưa hề có tì vết của lòng tham và ích kỷ, những người có chung ước vọng với anh cùng nhau xây dựng một miền đất chỉ có yêu thương và bình an. Anh cùng với họ lìa bỏ đất liền và đến hòn đảo xa lạ cùng quyết tâm xây dựng một hòn đảo bình an theo đúng khát vọng của mọi người.

Quả thực, cuộc sống của họ mở đầu thật đẹp, tất cả đều tận lực làm việc, giúp đỡ, chia sẻ nhau. Họ có niềm tin vững vàng vào nhau. Ở đây, mọi sự đều chân thật, vì nó phát xuất từ những tấm lòng chân thật.

Nhưng ánh bình minh vinh quang cũng dần dần già nua thành nắng nhạt hoàng hôn…

 

Vài chục năm sau, từ những con người tốt bụng ấy, sinh sản ra nhiều người khác. Dân số trên đảo tăng dần… Con cháu ngày một đông, người ta bắt đầu tích trữ những thứ lợi lộc cho riêng mình. Họ tranh giành những nguồn lợi cây cối hoa màu. Chia đất, phân ranh. Tranh giành, thù hận, và bắt đầu đổ máu để bảo vệ quyền lợi riêng tư… Hòn đảo bình an biến mất. Nó biến mất không phải vì động đất hay thiên tai xóa tên nó. Nó còn đó, đất đai và con người còn đó, nhưng sự bình an đã bị xóa đi.

Chàng thanh niên ngày nào bây giờ là cụ già trên 100 tuổi. Ông còn đủ thời gian để nhận ra giấc mộng “Hòn đảo bình yên” của ông đã không thành. Hòn đảo bình yên đã thật sự biến mất.

_______________

Một chút suy gẫm

 

Câu chuyện đó không chỉ là chuyện “ngày xưa”, đã từng có trong thời cận đại, nhiều chủ nghĩa, học thuyết, cũng nuôi mộng xây dựng “thiên đàng tại thế”, nơi đó, mọi người đều sống cho nhau và vì nhau, tất cả đều “bằng nhau”… Nhưng, “miền Đất Hứa” ấy cũng đã “biến mất”, nếu không muốn nói, nó đã tạo khoảng cách còn hơn những thứ chủ nghĩa khác.

Thử đưa ra vài lý do vì sao “Hòn đảo bình an biến mất” ?

Yêu thương của con người.

Chàng trai trẻ dù khôn ngoan và thiện chí, sự chọn lựa của anh cũng trong cách suy nghĩ của con người. Anh lựa chọn từ tình yêu kiểu con người. Sự suy nghĩ ấy không thể cao cả đủ để vượt thoát mầm móng ích kỷ trong trái tim con người, nên từ đó, có sự “loại trừ” ai đó và sự việc nào đó đã không như ý riêng anh ta muốn.

Anh ta đi tìm bình an cùng với những con người anh chọn lựa, thật sự đó là đi tìm bình an cho riêng mình. Có thể nào chỉ riêng phe nhóm, chỉ riêng cộng đoàn ta được bình an trong một thế giới hổn loạn không?

Những con người ở “Hòn đảo bình yên” có thể có cá tính, tấm lòng trung thực, hiền hòa giống nhau, đó là điều đàng quý, đó là điều rất cần nhưng chưa đủ. Điều để trở nên đủ đó là nền tảng của lương tâm, nguồn sống cho chiều sâu nội tâm, sức sống cho tâm hồn.

Yêu thương của Thiên Chúa

Yêu thương không theo cách của con người mà theo cách của Thiên Chúa.

Đó là Tình Yêu Thiên Chúa.

Và, con người yêu thương nhau với Tình Yêu  Thiên Chúa. Yêu thương như Chúa Cha. Yêu thương như Thầy Giê-su.

Đêm nay, Đêm Giáng Sinh. “Vinh danh Thiên Chúa trên trời. Bình an dưới thế cho loài người được Chúa yêu thương”.

Đêm Bình An. “Bình an cả và thiên hạ”.

Tình yêu bao la, lòng thương xót vô bờ. Nhân loại thấp hèn đón nhận Chúa Giáng Sinh với tình thương bao la và tha thứ.

“Hòn đảo bình an”, hay một cái gì đó tương tự, như “Thiên đàng tại thế” do bàn tay con người làm ra với những bộ óc giàu tưởng tượng… đều biến mất.

“Thế giới bình an” có mãi mãi biến mất không? 

Trong đêm thanh huyền diệu của Đêm Thánh Vô Cùng, ta nghe như cỏn đó văng vẳng tiếng hát thiên thần trên không trung… trong lòng ta… “Bình an dưới thế cho loài người được Chúa yêu thương”. Và, vì thế, ta sống trong hy vọng và ký thác hoàn toàn vào Chúa.

 

Lạy Chúa Hài Đồng,

Xin cho con đừng tìm bình an khi mọi người đang gặp sóng gió,
Xin cho con đừng gieo sóng gió khi mọi người đang bình an.  Amen.

 

Lm. Antôn NGUYỄN VĂN TIẾNG