Bút chì và cục tẩy

  • In bài này
Bạn đánh giá:  / 1
DỡHay 

Bút chì và cục tẩy

Cuộc hội thoại giữa Bút chì và Cục tẩy mang lại cho chúng ta một thông điệp lớn:

Bút chì: Mình xin lỗi…Mình lại làm sai nữa rồi…

Cục tẩy: Không sao đâu, bạn ạ…bạn không làm gì sai đến mức không thể sửa được…

Bút chì: Mình xin lỗi…bởi vì bạn bị tổn thương vì mình. Bất cứ khi nào mình phạm lỗi, bạn luôn luôn có mặt để xóa lỗi. Để làm mất những lỗi sai của mình, bạn phải mất đi một phần cơ thể. Bạn trở nên nhỏ dần nhỏ dần mỗi lần như thế.

Cục tẩy: Đúng thế. Nhưng mình không buồn đâu. Bạn xem, mình được tạo ra để làm điều đó. Mình được tạo ra để giúp bạn bất cứ khi nào bạn làm điều gì sai. Mình muốn bạn làm đúng…luôn luôn như vậy.

Bút chì: Mình rất vui vì bạn luôn luôn bên cạnh sửa sai cho mình. Mình không biết mình sẽ làm như thế nào nếu không có bạn…

Cục tẩy: Mình một ngày nào đó mình sẽ ra đi. Nhưng bạn sẽ thay thế mình bằng một các mới hoặc một cái thay thế. Mình rất vui khi ở cùng bạn và mình thực sự hạnh phúc khi làm công việc của mình. Vì vậy hãy đừng lo lắng. Mình không thích nhìn bạn buồn. Mình ước, cuối cùng bạn sẽ học được cách làm việc của bạn mà không cần sự giúp đỡ của mình.

Đoạn nói chuyện giữa Bút chì và Cục tẩy rất xúc động. Bố mẹ giống như Cục tẩy trong khi con cái là Bút chì. Họ luôn sẵn sàng giúp đỡ con cái mình, xóa đi lỗi lầm của chúng và khuyến khích chúng tự sửa chữa lỗi lầm của mình. Thỉnh thoảng trong những lúc như thế… họ bị tổn thương, trở nên kiệt sức, già đi, yếu đi và cuối cùng qua đời. Bố mẹ nhận biết rằng con cái cuối cùng sẽ tìm được ai đó mới (như vợ hoặc chồng), vì vậy họ luôn hạnh phúc để giúp đỡ con cái. Họ ghét nhìn thấy những người con yêu quý của họ lo lắng hay buồn rầu; họ mong ước con cái làm gì luôn suôn sẻ và để lại thứ có ý nghĩa lâu dài trên thế giới này.

Câu chuyện này dành cho tất cả những người cha người mẹ yêu thương con cái – và cho những đứa con đáng yêu đang phấn đấu chăm chỉ (hơn bao giờ hết) để làm điều gì đó có ý nghĩa cho thế giới này.

“Chúng ta không bao giờ biết được tình thương của cha mẹ dành cho chúng ta đến khi chúng ta trở thành những người cha người mẹ.”