AN LONG QUÊ TÔI - THƯƠNG VÀ NHỚ
AN LONG QUÊ TÔI - THƯƠNG VÀ NHỚ
An Long bao tháng năm qua,
Nơi tôi sinh sống cùng là quê hương.
Một nỗi nhớ một niềm thương,
Đôi lần xa vắng vẫn vương trong lòng.
AN LONG QUÊ TÔI - THƯƠNG VÀ NHỚ
An Long bao tháng năm qua,
Nơi tôi sinh sống cùng là quê hương.
Một nỗi nhớ một niềm thương,
Đôi lần xa vắng vẫn vương trong lòng.
Nhớ hàng dừa nhớ dòng sông,
Nhớ khi lội nước bên đồng bắt cua.
Nhớ cây me nước vào mùa,
Tranh nhau hái quả cười đùa râm ran.
Nhớ những hè dưới nắng vàng,
Cùng con diều biếc ngân vang khắp trời.
Nhớ lắm kí ức một thời,
Vui buồn kỷ niệm chưa rời giấc mơ.
Nhớ ánh lửa lúc tối mờ,
Nhớ mùi lam khói khi chờ nắng mai.
Khóe mi khẽ ngấn lệ cay,
Phải chăng cảm giác ấy nay vọng về.
Thương con người ở miền quê,
Nghèo nhưng tình nghĩa chẳng hề thiếu đâu.
Thương anh mưa nắng dãi dầu,
Quanh năm lam lũ đương đầu gió sương.
Thương em ngồi dưới mái trường,
Ra công học tập mở đường tương lai.
Thương ai trồng lúa trồng khoai,
Cho đời lương thực dưỡng nuôi con người.
Thương ai ra sức giúp đời,
Làm người hữu dụng không lời chê bai.
Thương ai kéo lưới quăng chài,
Bữa cơm thêm món lai rai thêm mồi.
Thương ai lưới cá - lưới người,
Cho đời tươi đẹp qua lời Phúc Âm.
Thương Người nguyện chết âm thầm,
Cứu chuộc nhân thế gieo mầm yêu thương.
Thương sao thương lắm Thánh Đường,
Khang Trang sừng sững cứ dường như mơ.
An Long ơi có ai ngờ,
Quê hương tôi thật nên thơ thế này.
Cầu xin Thiên Chúa rộng tay,
Ban hồng ân xuống phúc thay muôn người.
An Long miền đất đẹp tươi,
Có bao bằng hữu cùng người tôi thương.
An Long mảnh đất quê hương,
Dẫu khi xa cách hằng thương nhớ về.
Sao Băng Lạnh