TÌNH XƯA MÙA HẠ
TÌNH XƯA MÙA HẠ
Hè về với những tiếng ve,
Trên cành phượng thắm đang khoe sắc hồng.
Tiếng ve như khúc nhạc lòng,
Phượng thắm kỉ niệm tuổi hồng mộng mơ.
TÌNH XƯA MÙA HẠ
Hè về với những tiếng ve,
Trên cành phượng thắm đang khoe sắc hồng.
Tiếng ve như khúc nhạc lòng,
Phượng thắm kỉ niệm tuổi hồng mộng mơ.
Tan trường ngồi hát vu vơ,
Dưới hàng phượng vĩ tình cờ gặp nhau.
Hoa rơi trong tiếng ve sầu,
Bước lui tay nhặt cuối đầu chạm lưng.
Nhìn nhau hai má đỏ bừng,
Anh không cố ý mong cưng đừng buồn.
Lòng chàng vướng phải tơ vương,
Sau lần gặp gỡ nhớ thương mong chờ.
Hái hoa những lúc đầu giờ,
Kèm vào trang vở bài thơ tặng nàng.
Từ ấy mỗi buổi trường tan,
Bên hàng phượng vĩ cùng nàng ngắm hoa.
Tiếng ve rộn rã hòa ca,
Dệt bao cảm xúc trong ta tình đầu.
Thời gian như nước qua cầu,
Nàng giờ chắc đã làm dâu nhà người.
Khi xưa chỉ kịp mấy lời,
Gia đình nàng phải chuyển dời phương xa.
Mùa hạ giây phút chia xa,
Từ biệt nhau giữa rừng hoa rơi đầy.
Duyên xưa ngỡ vẫn còn đây,
Tình xưa một thuở thơ ngây qua rồi.
Thời gian như áng mây trôi,
Ôn lại kỉ niệm một thời mộng mơ.
Mùa hạ giây phút tình cờ,
Tiếng ve hoa phượng tình thơ học trò.
Sao Băng Lạnh
___________________
(Ảnh chỉ có tính minh họa)