LỜI CHƯA NÓI
LỜI CHƯA NÓI
Thuở ấu thơ nằm trong tay bà
Mẹ cháu bận lập nghiệp phương xa,
Bôn ba đất khách vì sinh kế
Đành gửi con thơ lại quê nhà. (...)
LỜI CHƯA NÓI
Thuở ấu thơ nằm trong tay bà
Mẹ cháu bận lập nghiệp phương xa,
Bôn ba đất khách vì sinh kế
Đành gửi con thơ lại quê nhà.
Nơi ấy gian nhà nhỏ đơn sơ
Mưa đổ làm tan cả giấc mơ,
Vì ngoài mưa thì trong ngập nước
Chỗ ráo phần cháu ướt phần bà.
Bao năm tháng qua sống bên bà
Bát canh rau muống đĩa dưa cà,
Dòng thời gian trôi cháu dần lớn
Song cùng một lẽ bà cũng già
Hành trang mang theo bước vào đời
Nhờ bà dạy dỗ biết bao lời,
Mong sao cháu trở nên người tốt
Sống đúng luật đạo yêu thương người
Với cháu bà luôn là tất cả
Tình bà như biển rộng bao la,
Công ơn cháu chưa lần đền đáp
Chưa dám nói câu cháu yêu bà.
Sao Băng Lạnh