ĐƯỜNG XƯA
ĐƯỜNG XƯA
Ta trở lại thềm xưa hàng gạch cũ
Vẹn nguyên xưa...
chỉ sương gió len màu
Trong hoang vắng trái tim từng yên ngủ
bỗng cuộn trào...
kỷ niệm nối theo nhau (...)
ĐƯỜNG XƯA
Ta trở lại thềm xưa hàng gạch cũ
Vẹn nguyên xưa...
chỉ sương gió len màu
Trong hoang vắng trái tim từng yên ngủ
bỗng cuộn trào...
kỷ niệm nối theo nhau
Lũ chim sẻ nghiêng đầu xanh vờn nắng
Ta tựa lưng lên meo mốc tuổi mình
Sân trường trắng và hồn ta rất lặng
Mơ hồ tìm năm ấy gót chân xinh
Lớp học vẫn còn đây hàng ngói vỡ
Màu rêu phong phủ kín dấu ta ngồi
Cặp ba lá hồn nhiên sau cánh cửa
Thư ngày nào em viết ngỡ hoa rơi
Gió khe khẽ vịn lên nhành phượng biếc
Màu hoa xinh thương quá nét mày ngài
Lòng nhẫn nại vượt qua bao ghềnh thác
Em dịu dàng vệt mộng một thời trai
Có những lúc ta tưởng mình đã hết
Quên ngày qua...
đã loãng với không ngờ
Ta chới với trong từng giây phút chết
Em yêu kiều ẩn hiện những cơn mơ...
Từng nét chữ còn nguyên dòng tên ấy
Ta tìm em
lạnh lẽo quá ngày về...
Hình như nhớ chẳng lên hình nỗi nhớ
Xao xác hồn
tìm bóng dáng đam mê...
LAN ANH
TGPN 27/2016