CN Phục Sinh : Trổi dậy từ cõi chết
CN Phục Sinh : Trổi dậy từ cõi chết
Cứ cho họ về, vì nếu ý định hay công việc này là do người phàm, thì tất sẽ bị phá hủy; còn nếu quả thật là do Thiên Chúa, thì quý vị không thể nào phá hủy được; không khéo quý vị lại thành những kẻ chống Thiên Chúa. Họ tán thành ý kiến của ông. (Cv.5,34-40
SUY NIỆM TIN MỪNG
CHÚA NHẬT PHỤC SINH C
(Ga.20,1-9)
****
TRỔI DẬY TỪ CÕI CHẾT
2.3 Trong bài Tin Mừng (Ga 20,1-9): Đức Giê-su phải trỗi dậy từ cõi chết. 1 Sáng sớm ngày thứ nhất trong tuần, lúc trời còn tối, bà Ma-ri-a Mác-đa-la đi đến mộ, thì thấy tảng đá đã lăn khỏi mộ. 2 Bà liền chạy về gặp ông Si-môn Phê-rô và người môn đệ Đức Giê-su thương mến. Bà nói: "Người ta đã đem Chúa đi khỏi mộ; và chúng tôi chẳng biết họ để Người ở đâu." 3 Ông Phê-rô và môn đệ kia liền đi ra mộ. 4 Cả hai người cùng chạy. Nhưng môn đệ kia chạy mau hơn ông Phê-rô và đã tới mộ trước. 5 Ông cúi xuống và nhìn thấy những băng vải còn ở đó, nhưng không vào. 6 Ông Si-môn Phê-rô theo sau cũng đến nơi. Ông vào thẳng trong mộ, thấy những băng vải để ở đó, 7 và khăn che đầu Đức Giê-su. Khăn này không để lẫn với các băng vải, nhưng cuốn lại, xếp riêng ra một nơi. 8 Bấy giờ người môn đệ kia, kẻ đã tới mộ trước, cũng đi vào. Ông đã thấy và đã tin. 9 Thật vậy, trước đó, hai ông chưa hiểu rằng: theo Kinh Thánh, Đức Giê-su phải trỗi dậy từ cõi chết.”
_____________
SUY NIỆM
TRỔI DẬY TỪ CÕI CHẾT
1. Chiến thắng Tử Thần.
Không ai có thể trổi dậy từ cõi chết, nếu người đó không chiến thắng Tử Thần. Không ai trong lịch sử nhân loại đã dám tuyên bố mình sẽ trổi dậy từ cõi chết, ngoại trừ Đức Giê-su Ki-tô.
“Này chúng ta lên Giê-ru-sa-lem và Con Người sẽ bị nộp cho các thượng tế và kinh sư. Họ sẽ kết án xử tử Người và sẽ nộp người cho dân ngoại. Họ sẽ nhạo báng Người, khạc nhổ vào Người, họ sẽ đánh đòn và giết Người. Ba ngày sau, Người sẽ sống lại” (Mc.33,34).
Không ai điên rồ chịu bỏ mạng mình để làm chứng cho một ảo tưởng hay cho một kẻ lừa dối.
Mà nếu Đức Ki tô đã không chỗi dậy, thì lời rao giảng của chúng tôi trống rỗng, và cả đức tin của anh em cũng trống rỗng. Thế ra chúng tôi là những chứng nhân giả dối của Thiên Chúa…(1Cr.15,3-21).
Không có một sự lừa đảo nào lại lường gạt được hàng tỷ người và tồn tại trong hàng chục thế kỷ, và hơn thế nữa, còn kéo dài bất tận…
Bấy giờ có một người Pha-ri-sêu tên là Ga-ma-li-en đứng lên giữa Thượng Hội Đồng; ông là một kinh sư được toàn dân kính trọng. Ông truyền đưa các đương sự ra ngoài một lát. Rồi ông nói với Thượng Hội Đồng: “Thưa quý vị là người Ít-ra-en, xin quý vị coi chừng điều quý vị sắp làm cho những người này. Thời gian trước đây, có Thêu-đa nổi lên, xưng mình là một nhân vật và kết nạp được khoảng 400 người; ông ta đã bị giết, và mọi kẻ theo ông cũng tan rã, không còn gì hết. Sau ông, có Giu-đa người Ga-li-lê nổi lên vào thời kiểm rra dân số, và lôi cuốn dân đi với mình; cả ông này cũng bị diệt, và tất cả những người theo ông ta đều tan tác. Vậy, giờ đây, tôi xin nói với quý vị: hãy để mặc những người này. Cứ cho họ về, vì nếu ý định hay công việc này là do người phàm, thì tất sẽ bị phá hủy; còn nếu quả thật là do Thiên Chúa, thì quý vị không thể nào phá hủy được; không khéo quý vị lại thành những kẻ chống Thiên Chúa. Họ tán thành ý kiến của ông. (Cv.5,34-40).
2. Vì Giê-su là sự thật.
Vì sao Giê-su chiến thắng ? Vì Ngài vâng theo Thánh Ý Chúa Cha, Ngài hoàn tất Chương Trình Cứu Độ của Thiên Chúa.
“Tôi đến không phải để làm theo ý Tôi nhưng làm theo ý Đấng đã sai Tôi”(Ga 6, 38).
Mọi việc Ngài làm, đều từ Thiên Chúa.
“Lời tôi rao giảng không phải tự mình tôi nói ra, nhưng là chính Chúa Cha, Đấng đã sai tôi, truyền lệnh tôi phải nói gì và tuyên bố những gì”(Ga 12,49).
Cuộc chiến đấu của Ngài có Chính Nghĩa, Chính Nghĩa của Ngài là thực hiện Chương Trình Cứu Rỗi con người, cho con người được sống và sống dồi dào, sống hạnh phúc viên mãn trong Tình Yêu Thiên Chúa.
Những gì sai lầm không thể tồn tại.
Vì thế, Đức Giê-su là Chân Lý. Chân lý dẫn đến sự sống đời đời.
"Thày là đường, là sự thật, và là sự sống" (Ga 14:6).
3. Chiến đấu như Chúa Giê-su
Chúa Giê-su lập đi lập lại với các môn đệ về sự chung hưởng vinh hiển với Ngài, sau khi Ngài chỗi dậy từ cõi chết, hay nói cách khác, sau khi Ngài chiến thắng Tử Thần, sau khi Ngài Phục Sinh.
"Thầy sẽ trở lại đón các con về cùng Thầy, để cốt cho Thầy ở đâu, các con cũng được ở đó. Thầy đi đâu, các con đã biết đường rồi" (Ga 14,3-4).
Phút giây vinh hiển Phục Sinh đã được báo trước vào ngày Ngài Hiển Dung, biến hình trên núi Tabor. Khi ấy, đã có lời Chúa Cha phán dạy hãy theo con đường của Chúa Giê-su, Con Thiên Chúa. Con đường ấy “các con đã biết rồi”, vì chính Ngài đã giảng dạy.
Và từ đám mây có tiếng phán rằng: “Đây là Con Ta, người đã được Ta tuyển chọn, hãy vâng nghe lời Người”. (Lc.9,35)
4. Không thể có chiến thắng ngoài Giê-su
Satan không ngừng phá hoại Chương Trình Cứu Độ của Thiên Chúa. Tất nhiên, vì Bóng Tối không thể sống chung với Ánh Sáng.
Và vì thế, Satan dùng mọi thủ đoạn trong một nỗ lực ngăn cản ánh sáng của Thiên Chúa chiếu tỏa trần thế - Ánh sáng ấy chính là Ánh Sáng Đức Ki-tô.
Satan muốn ánh sáng ấy tắt lịm, ngay từ buổi ban đầu, trước khi Ánh Sáng ấy bắt đầu chiếu tỏa công khai trong thế gian.
Cuộc cám dỗ của Satan đối với Chúa Giê-su bốn mươi đêm ngày trong hoang địa cho thấy những nỗ lực lớn lao của ma quỷ nhằm đập tan kế hoạch của Thiên Chúa cứu chuộc nhân loại.
Cuộc chiến đấu càng trở nên quyết liệt với cơn cám dỗ Chúa phải chịu ở Vườn Cây Dầu.
Chỉ một câu kết thúc lời nguyện, Đức Giê-su bước vào cuộc chiến thắng vinh hiển cho con người, vì con người.
“Lạy Cha, nếu chén này không thể rời khỏi con, nhất định con phải uống, thì xincho ý Cha được thểhiện” (Mt 26,42).
5. Còn đó cuộc chiến đấu cam go ở thế gian
Có câu chuyện ngụ ngôn như sau:
Một con quỷ đến ngôi làng nọ. Nó nhìn thấy ngôi làng này giàu có và đất đai màu mỡ bèn trú chân lại đây, mỗi ngày đều trộm gà bắt chó, gieo vào lòng người sự nghi kỵ, ích kỷ, thù hận hãm hại lẫn nhau, khiến mọi người sống không yên ổn. trưởng làng quyết tâm tìm con quỷ này để quyết đấu với nó, trừ hại cho dân làng.
Một hôm, trưởng làng đi trên cánh đồng tìm con quỷ, ngẩng mặt lên thì đụng phải một người, sau khi chào hỏi nhau, người kia hỏi:
“Ông đi đâu đấy ?”
“Tôi đi tìm con quỷ”, trưởng làng trả lời.
“Để làm gì ?”, người kia hỏi.
“Tôi muốn giết nó, trừ hại dân làng”, trưởng làng đáp.
Lúc này, người kia nói: “Ta chính là quỷ đây”.
Trưởng làng vừa nghe xong thì xông vào, hai bên bắt đầu đánh nhau. Cuối cùng trưởng làng đã chiến thắng con quỷ, đánh nó ngã trên mặt đất, sau đó ông rút ra con dao ngắn, chuẩn bị ra tay, nhưng con quỷ đỡ lại, nói:
- “Trưởng làng, xin dừng tay, ngươi có thể giết Ta, nhưng trước hết hãy nghe ta nói mấy câu”
- “Nói đi”, trưởng làng thúc giục.
- “Ngươi giết chết Ta, ngươi không có lợi gì cả”, con quỷ nói, “Nếu tha Ta, thì ngươi sẽ có mối lợi”.
- “Có lợi gì ?”, trưởng làng hỏi.
“Nếu ngươi để ta sống, Ta bảo đảm mỗi buổi sáng Ta sẽ bỏ dưới gối của ngươi 20 đôla. Cứ như vậy cho đến ngày Ta chết. Con quỷ nói.
Trưởng làng vừa nghe những lời này thì lập tức bị lung lay, nghĩ: mình đánh chết nó thật sự có lợi ích gì ? Nó không phải là con quỷ duy nhất trên thế giới này, quỷ có hàng ngàn hàng vạn con. Nếu mình tha mạng cho nó, thì mỗi ngày có thể được 20 đôla ! Thế là trưởng làng giao kèo với con quỷ và thả cho nó đi.
Sáng sớm hôm sau, trưởng làng phát hiện dưới gối mình quả thực có 20 đôla, trong lòng ông rất vui.
Việc này kèo dài đã một tuần, trưởng làng không dám hé môi kể với ai.
_________________
Một buổi sáng nọ, trưởng làng tỉnh dậy, luồn tay xuống gối mò tiền, nhưng chẳng có đồng nào. Ông cảm thấy bồn chồn, tự nhủ: Có lẽ con quỷ đã quên, nhất định ngày mai nó sẽ bỏ tiền của cà hai ngày.
Nhưng, ngày thứ hai cũng không thấy một đồng tiền nào dưới gối cả. Trưởng làng đợi thêm một ngày nữa, vẫn không thấy tiền dưới gối. Lúc này, ông ta nổi giận đi tìm con quỷ.
Họ gặp nhau cũng trên cánh đồng ấy.
- “Này, tên lừa gạt !”, trưởng làng nói với con quỷ, ngươi hứa với Ta những gì ?”.
- “Ta đắc tội gì với ngươi ?”, con quỷ hỏi.
- “Ngươi đã hứa mỗi ngày nộp cho Ta 20 đôla, mấy ngày đầu Ta còn nhận được tiền, bây giờ, liên tiếp cả mấy ngày rồi Ta có nhận được đồng nào đâu ?”
- “Trưởng làng à,” con quỷ nói, “Ta nộp ngươi tiền mấy ngày liền rồi, giờ Ta không nộp nữa, nếu ngươi không hài lòng thì chúng ta đấu lại”.
Trưởng làng tin vào sức mạnh của mình vì đã một lần chiến thắng con quỷ nên ưng thuận giao đấu. Lần này, con quỷ nhấc ông lên rồi ném xuống đất, và ngồi trên ngực ông ta, hắn rút con dao ngắn, chuẩn bị ra tay.
Lúc này, trưởng làng nói:
- “Này quỷ, ngươi có thể giết chết Ta, nhưng xin hãy cho Ta hỏi một câu”.
- “Nói đi”. Con quỷ đồng ý.
- “Một tuần trước, sau khi chúng ta gặp mặt và bắt đầu đọ sức, Ta thắng ngươi, tại sao bây giờ hai chúng ta đều không có gì thay đổi, nhưng ngươi lại đánh thắng Ta ?”.
- “Bởi lần đầu tiên ngươi đấu với Ta là vì Chính Nghĩa. Còn lần này, ngươi tìm Ta để đòi tiền chỉ vì vụ lợi Cá Nhân, cho nên Ta đã chiến thắng ngươi một cách dễ dàng”.
Cõi chết không là gì khác ngoài lòng ích kỷ, chỉ biết bản thân mình. Thiên Chúa là tình yêu. Tình yêu cho đi, lan tỏa và phong phú. Ma quỷ là sự ích kỷ, thu vén về mình nên tự mình co rút lại và khô cằn tàn tạ. Con người càng văn minh có chiều hướng càng chỉ nghĩ về bản thân mình, tom góp về mình để hưởng thụ, vinh danh cho riêng mình. Đó chính là văn hóa sự chết, con đường của Tử Thần. “Tiền của là miếng mồi của Satan, là sự lập lại câu chuyện “ Ăn Trái cấm” ở Vườn Địa Đàng. Nó mở đầu cho lòng ích kỷ bùng phát trong cái tâm đã bị nhiễm độc tội lỗi của con người, tiếp theo là máu đổ thịt rơi của Aben, và hận thù hành hạ tâm hồn Ca-in… Và cứ thế, chiến tranh tiếp diễn trong lòng người và trong cộng đồng nhân loại…
Ai nghe sự thật thì nghe tiếng ta… Sự thật là gì ? Nếu ta không muốn nghe sự thật thì ai nói cho chúng ta nghe. Nếu ta muốn nghe, và được người nói cho ta nghe, thì đó là ân huệ cho ta. “Thầy là đường, là sự thật, là sự sống” (Ga 14:6). Sự sống không thể tồn tại nếu không có sự thật. Không có sự thật nào ngoài Thiên Chúa, cũng như không thể có sự sống ngoài Thiên Chúa. Từ chối sự thật là từ chối Thiên Chúa. Làm sao thế giới có thể bình yên khi con người loại trừ sự thật chỉ vì sự an toàn của riêng mình.
Thế giới luôn có chiến tranh đó đây, và cánh chim hòa bình từng ngày lách mình qua làn tên mũi đạn trong đường tơ kẻ tóc… đơn giản chỉ vì tham vọng hẹp hòi của cá nhân hay tập thể riêng lẻ.
Khi Chúa Giê-su nói với Phi-la-tô: “Ai nghe sự thật là nghe tiếng tôi”, Phi-la-tô đã ray rứt trong lòng, ông đã tâm sự với vợ ông - người phản đối kết án Chúa Giê-su:
- Sự thật là gì, Claudia? Em có nghe thấy sự thật khi nó được công bố không?
- Có, - vợ ông, Claudia, trả lời -thế còn anh như thế nào ?
(Ảnh phim: Phi-la-tô và Claudia)
- Em có thể nói cho anh nghe không?
- Nếu anh không muốn nghe sự thật, chẳng ai có thể nói cho anh được.
- Sự thật ! em có muốn biết sự thật của anh là gì không, Claudia? Suốt 11 năm qua anh đã đè bẹp bọn phiến loạn trong miền đất ngỗ nghịch này. Nếu anh không kết tội người đó, anh biết Cai-pha sẽ khởi sự cuộc nồi loạn chống lại anh. Nếu anh kết án, thì chính đồ đệ của ông ấy sẽ nổi loạn. Đàng nào thì cũng có đổ máu. Xê-da đã đã cảnh báo anh đến hai lần cơ đấy. Ông ấy đã thề rằng, kế đó là sự đổ máu của chính anh. Đó là sự thật, Claudia. Đúng như thế đấy (Đối thoại trong phim The Passion of The Christ).
Và, Phi-la-tô đã “rửa tay” bỏ mặc cho “sự thật” bị “đóng đinh”.
Con người có cùng Chúa Giê-su “trổi dậy từ cõi chết” hay không, còn tùy sự chọn lựa của mình, Bóng Tối hay Ánh Sáng, Thiên Chúa hay Satan…
Lạy Chúa,
Con hy vọng vào Chúa,
Trong ánh vinh quang Phục Sinh của Ngài.
Xin cho tâm hồn con được đưa lên cao,
cùng Thập Giá…
Để con thoát khỏi nấm mồ trần gian
vây bọc và chôn vùi…
trong muôn thứ rác rưởi của Satan
Trong yếu đuối triền miên
Con khát khao được cùng Ngài khải hoàn…
Chỗi dậy từ cõi chết !
Xin thương xót con, lạy Chúa,
Con tín thác vào Ngài. Amen.
Lm. Antôn NGUYỄN VĂN TIẾNG