You are here:

Lẽ Lá : Con đường Thập Giá

Bạn đánh giá:  / 0
DỡHay 


Lễ Lá : Con đường Thập Giá

Thế giới sẽ như thế nào, nếu không có Tình Yêu – Tình Yêu như Giê-su.

Nhìn lên Thập Giá, con người suy niệm về Tình Yêu Giê-su, sẽ nhận ra chỉ có Tình Yêu Giê-su mới lấp đầy được những vực thẩm của hận thù và đau thương.

 

 

 

 

    

      SUY NIỆM TIN MỪNG      
CHÚA NHẬT LỄ LÁ C
Lc.19,28-40)
****


TƯỞNG NIỆM CUỘC THƯƠNG KHÓ
CỦA CHÚA GIÊ-SU KI-TÔ

KIỆU LÁ
                                                 
BÀI TIN MỪNG – NĂM C (Lc 19,28-40)

Tin Mừng Chúa Giêsu- Kitô theo thánh Luca

 


28 Bấy giờ, Đức Giêsu dẫn đầu các môn đệ, tiến lên Giêrusalem. 29 Khi đến gần làng Bết-pha-ghê và làng Bê-ta-ni-a, bên triền núi gọi là núi Ô-liu, Người sai hai môn đệ và bảo : 30 "Các anh đi vào làng trước mặt kia. Khi vào sẽ thấy một con lừa con chưa ai cỡi bao giờ, đang cột sẵn đó. Các anh cởi dây ra và dắt nó đi. 31 Nếu có ai hỏi : 'Tại sao các anh cởi lừa người ta ra', thì cứ nói : 'Chúa có việc cần dùng !' 32 Hai người được sai liền ra đi và thấy y như Người đã nói. 33 Các ông đang cởi dây lừa, thì những người chủ nói với các ông : "Tại sao các anh lại cởi lừa người ta ra ?" 34 Hai ông đáp : "Chúa có việc cần dùng."

35 Các ông dắt lừa về cho Đức Giê-su, rồi lấy áo choàng của mình phủ trên lưng lừa, và giúp Người cỡi lên. 36 Người đi tới đâu, dân chúng cũng lấy áo choàng trải xuống mặt đường. 37 Khi Người đến gần chỗ dốc xuống núi Ô-liu, tất cả đoàn môn đệ vui mừng bắt đầu lớn tiếng ca tụng Thiên Chúa, vì các phép lạ họ đã được thấy. 38 Họ hô lên : Chúc tụng Đức Vua, Đấng ngự đến nhân danh Chúa ! Bình an trên cõi trời cao, vinh quang trên các tầng trời !

39 Trong đám đông, có vài người thuộc nhóm Pha-ri-sêu nói với Đức Giê-su : "Thưa Thầy, Thầy trách môn đệ Thầy đi chứ !" 40 Người đáp : "Tôi bảo các ông : họ mà làm thinh, thì sỏi đá cũng sẽ kêu lên !"

Đó là Lời Chúa.


THÁNH LỄ
Lc. 22,14 - 23,56

[ +  :  Đức Giê-su. nk: người kể . m:  một người.  dc:  dân chúng ]

Cuộc Thương Khó của Chúa Giêsu Kitô theo thánh Luca

22. 14 nk Khi đến giờ ăn tiệc Vượt Qua, Đức Giê-su vào bàn với các Tông Đồ. 15 Người nói với các ông : +"Thầy những khát khao mong mỏi ăn lễ Vượt Qua này với anh em trước khi chịu khổ hình. 16 Bởi vì, Thầy nói cho anh em hay, Thầy sẽ không bao giờ ăn lễ Vượt Qua này nữa, cho đến khi lễ này được nên trọn vẹn trong Nước Thiên Chúa."

17 nk Rồi Người nhận lấy chén, dâng lời tạ ơn và nói : + "Anh em hãy cầm lấy mà chia nhau. 18 Bởi vì, Thầy bảo cho anh em biết, từ nay, Thầy không còn uống sản phẩm của cây nho nữa, cho đến khi Triều Đại Thiên Chúa đến."

19 nkRồi Người cầm lấy bánh, dâng lời tạ ơn, bẻ ra, trao cho các ông và nói : +"Đây là mình Thầy, hiến tế vì anh em. Anh em hãy làm việc này, mà tưởng nhớ đến Thầy." 20 nk Và tới tuần rượu cuối bữa ăn, Người cũng làm như vậy và nói : + "Chén này là giao ước mới, lập bằng máu Thầy, máu đổ ra vì anh em.

21 "Nhưng này bàn tay kẻ nộp Thầy đang cùng đặt trên bàn với Thầy. 22 Đã hẳn Con Người ra đi như đã ấn định, nhưng khốn cho kẻ nào nộp Con Người." 23 nk Các Tông Đồ bắt đầu bàn tán với nhau xem ai trong Nhóm lại là kẻ toan làm chuyện ấy.

24 nkCác ông còn cãi nhau sôi nổi xem ai trong Nhóm được coi là người lớn nhất. 25 Đức Giê-su bảo các ông : + "Vua các dân thì dùng uy mà thống trị dân, và những ai cầm quyền thì tự xưng là ân nhân. 26 Nhưng anh em thì không phải như thế, trái lại, ai lớn nhất trong anh em, thì phải nên như người nhỏ tuổi nhất, và kẻ làm đầu thì phải nên như người phục vụ. 27 Bởi lẽ, giữa người ngồi ăn với kẻ phục vụ, ai lớn hơn ai ? Hẳn là người ngồi ăn chứ ? Thế mà, Thầy đây, Thầy sống giữa anh em như một người phục vụ.

28 + "Còn anh em, anh em vẫn một lòng gắn bó với Thầy, giữa những lúc Thầy gặp thử thách gian nan. 29 Vì thế, Thầy sẽ trao Vương Quốc cho anh em, như Cha Thầy đã trao cho Thầy, 30 để anh em được đồng bàn ăn uống với Thầy trong Vương Quốc của Thầy, và ngự toà xét xử mười hai chi tộc Ít-ra-en."

31 nkRồi Chúa nói :+  "Si-môn, Si-môn ơi, kìa Xa-tan đã xin được sàng anh em như người ta sàng gạo. 32 Nhưng Thầy đã cầu nguyện cho anh để anh khỏi mất lòng tin. Phần anh, một khi đã trở lại, hãy làm cho anh em của anh nên vững mạnh." 33 nk Ông Phê-rô thưa với Người : m"Lạy Chúa, dầu có phải vào tù hay phải chết với Chúa đi nữa, con cũng sẵn sàng." 34 Đức Giê-su lại nói : + "Này anh Phê-rô, Thầy bảo cho anh biết, hôm nay gà chưa kịp gáy, thì đã ba lần anh chối là không biết Thầy."

35 nkRồi Người nói với các ông : + "Khi Thầy sai anh em ra đi, không túi tiền, không bao bị, không giày dép, anh em có thiếu thốn gì không ?" nkCác ông đáp : "Thưa không." 36 nkNgười bảo các ông : + "Nhưng bây giờ, ai có túi tiền thì hãy mang theo, ai có bao bị cũng vậy ; còn ai chưa có gươm thì bán áo đi mà mua. 37 Vì Thầy bảo cho anh em hay : cần phải ứng nghiệm nơi bản thân Thầy lời Kinh Thánh đã chép : Người bị liệt vào hàng phạm pháp. Thật vậy, những gì đã chép về Thầy sắp được hoàn tất." 38 nkCác ông nói : m"Lạy Chúa, đã có hai thanh gươm đây." nkNgười bảo họ : + "Đủ rồi !"

39 nkRồi Người đi ra núi Ô-liu như đã quen. Các môn đệ cũng theo Người. 40 Đến nơi, Người bảo các ông : + "Anh em hãy cầu nguyện kẻo sa chước cám dỗ."

41 nkRồi Người đi xa các ông một quãng, chừng bằng ném một hòn đá, và quỳ gối cầu nguyện rằng : 42 + "Lạy Cha, nếu Cha muốn, xin cất chén này xa con. Tuy vậy, xin đừng làm theo ý con, mà làm theo ý Cha." 43 nkBấy giờ có thiên sứ tự trời hiện đến tăng sức cho Người. 44 Người lâm cơn xao xuyến bồi hồi, nên càng khẩn thiết cầu xin. Và mồ hôi Người như những giọt máu rơi xuống đất.

45 nkCầu nguyện xong, Người đứng lên, đến chỗ các môn đệ, thấy các ông đang ngủ vì buồn phiền, 46 Người liền nói với các ông :+"Sao anh em lại ngủ ? Dậy mà cầu nguyện, kẻo sa chước cám dỗ."

47 nk Người còn đang nói, thì một đám đông xuất hiện, và kẻ dẫn đầu tên là Giu-đa, một người trong Nhóm Mười Hai. Hắn lại gần Đức Giê-su để hôn Người. 48 Đức Giê-su bảo hắn : + "Giu-đa ơi, anh dùng cái hôn mà nộp Con Người sao ?" 49 nkThấy việc sắp xảy ra, những kẻ đứng chung quanh Người liền hỏi : m"Lạy Chúa, chúng con tuốt gươm chém được không ?" 50 nkThế rồi một người trong nhóm chém tên đầy tớ của thượng tế, làm nó đứt tai bên phải. 51 Nhưng Đức Giê-su lên tiếng : + "Thôi, ngừng lại." Và Người sờ vào tai tên đầy tớ mà chữa lành.

52 nkSau đó Đức Giê-su nói với các thượng tế, lãnh binh Đền Thờ và kỳ mục đến bắt Người : + "Tôi là một tên cướp sao mà các ông đem gươm giáo gậy gộc đến ? 53 Ngày ngày, tôi ở giữa các ông trong Đền Thờ, mà các ông không tra tay bắt. Nhưng đây là giờ của các ông, là thời của quyền lực tối tăm."

54 nkHọ bắt Đức Giê-su, điệu Người đến nhà vị thượng tế. Còn ông Phê-rô thì theo xa xa. 55 Họ đốt lửa giữa sân và đang ngồi quây quần với nhau, thì ông Phê-rô đến ngồi giữa họ. 56 Thấy ông ngồi bên ánh lửa, một người tớ gái nhìn ông chòng chọc và nói : m"Cả bác này cũng đã ở với ông ấy đấy !" 57 nkÔng liền chối : m"Tôi có biết ông ấy đâu, chị !" 58 nkMột lát sau, có người khác thấy ông, liền nói : m"Cả bác nữa, bác cũng thuộc bọn chúng !" nk Nhưng ông Phê-rô đáp lại : m"Này anh, không phải đâu !" 59 nkChừng một giờ sau, có người khác lại quả quyết : m"Đúng là bác này cũng đã ở với ông ấy, vì bác ta cũng là người Ga-li-lê." 60 nkNhưng ông Phê-rô trả lời : m"Này anh, tôi không biết anh nói gì !" nkNgay lúc ông còn đang nói, thì gà gáy. 61 Chúa quay lại nhìn ông, ông sực nhớ lời Chúa đã bảo ông : "Hôm nay, gà chưa kịp gáy, thì anh đã chối Thầy ba lần." 62 Và ông ra ngoài, khóc lóc thảm thiết.

63 nkNhững kẻ canh giữ Đức Giê-su nhạo báng đánh đập Người. 64 Chúng bịt mắt Người lại, rồi hỏi rằng : m"Nói tiên tri xem : ai đánh ông đó ?" 65 nkChúng còn thốt ra nhiều lời khác xúc phạm đến Người.

66 nkKhi trời sáng, đoàn kỳ mục trong dân, các thượng tế và kinh sư nhóm họp. Họ điệu Người ra trước Thượng Hội Đồng 67 và hỏi : m"Ông có phải là Đấng Mê-si-a thì nói cho chúng tôi biết !" nk Người đáp : + "Tôi có nói với các ông, các ông cũng chẳng tin ; 68 tôi có hỏi, các ông cũng chẳng trả lời. 69 Nhưng từ nay, Con Người sẽ ngự bên hữu Thiên Chúa toàn năng." 70 nkMọi người liền nói : m"Vậy ông là Con Thiên Chúa sao ?" nkNgười đáp : + "Đúng như các ông nói, chính tôi đây." 71 nkHọ liền nói : "Chúng ta cần gì lời chứng nữa ? Chính chúng ta vừa nghe miệng hắn nói !"

23. 1 nkToàn thể cử toạ đứng lên, điệu Đức Giê-su đến ông Phi-la-tô.

2 nkHọ bắt đầu tố cáo Người rằng : m"Chúng tôi đã phát giác ra tên này sách động dân tộc chúng tôi, và ngăn cản dân chúng nộp thuế cho hoàng đế Xê-da, lại còn xưng mình là Mê-si-a, là Vua nữa." 3 nkÔng Phi-la-tô hỏi Người : m"Ông là Vua dân Do-thái sao ?" nkNgười trả lời : + "Chính ngài nói đó." 4 nkÔng Phi-la-tô nói với các thượng tế và đám đông : "Ta xét thấy người này không có tội gì." 5 nkNhưng họ cứ khăng khăng nói : m"Hắn đã xúi dân nổi loạn, đi giảng dạy khắp vùng Giu-đê, bắt đầu từ Ga-li-lê cho đến đây." 6 nkNghe nói thế, ông Phi-la-tô liền hỏi xem đương sự có phải là người Ga-li-lê không. 7 Và khi biết Người thuộc thẩm quyền vua Hê-rô-đê, ông liền cho áp giải Người đến với nhà vua lúc ấy cũng đang có mặt tại Giê-ru-sa-lem.

8 nkVua Hê-rô-đê thấy Đức Giê-su thì mừng rỡ lắm, vì từ lâu vua muốn được gặp Người bởi đã từng nghe nói về Người. Vả lại, vua cũng mong được xem Người làm một hai phép lạ. 9 Nhà vua hỏi Người nhiều điều, nhưng Người không trả lời gì cả. 10 Các thượng tế và kinh sư đứng đó, tố cáo Người dữ dội. 11 Vua Hê-rô-đê cũng như thị vệ đều khinh dể Người ra mặt nên khoác cho Người một chiếc áo rực rỡ mà chế giễu, rồi cho giải Người lại cho ông Phi-la-tô. 12 Ngày hôm ấy, vua Hê-rô-đê và tổng trấn Phi-la-tô bắt đầu thân thiện với nhau, chứ trước kia hai bên vẫn hiềm thù.

13nkBấy giờ ông Phi-la-tô triệu tập các thượng tế, thủ lãnh và dân chúng lại 14 mà nói : m"Các ngươi nộp người này cho ta, vì cho là tay kích động dân, nhưng ta đã hỏi cung ngay trước mặt các ngươi, mà không thấy người này có tội gì, như các ngươi tố cáo. 15 Cả vua Hê-rô-đê cũng vậy, bởi lẽ nhà vua đã cho giải ông ấy lại cho chúng ta. Và các ngươi thấy đó, ông ấy chẳng can tội gì đáng chết cả. 16 Vậy ta sẽ cho đánh đòn rồi thả ra." 17nkVào mỗi dịp lễ lớn, ông Phi-la-tô phải phóng thích cho họ một người tù. 18 Nhưng tất cả mọi người đều la ó : dc"Giết nó đi, thả Ba-ra-ba cho chúng tôi !" 19 nkTên này đã bị tống ngục vì một vụ bạo động đã xảy ra trong thành, và vì tội giết người.

20 Ông Phi-la-tô muốn thả Đức Giê-su, nên lại lên tiếng một lần nữa. 21 Nhưng họ cứ một mực la lớn : dc"Đóng đinh ! Đóng đinh nó vào thập giá !" 22nkLần thứ ba, ông Phi-la-tô nói với họ : m"Nhưng ông ấy đã làm điều gì gian ác ? Ta xét thấy ông ấy không có tội gì đáng chết. Vậy ta sẽ cho đánh đòn rồi thả ra." 23 nk Nhưng họ cứ la to hơn, nhất định đòi phải đóng đinh Người. Và tiếng la càng thêm dữ dội.

24 nkÔng Phi-la-tô quyết định chấp thuận điều họ yêu cầu. 25 Ông phóng thích người tù họ xin tha, tức là tên bị tống ngục vì tội bạo động và giết người. Còn Đức Giê-su thì ông trao nộp theo ý họ muốn.

26 nkKhi điệu Đức Giê-su đi, họ bắt một người từ miền quê lên, tên là Si-môn, gốc Ky-rê-nê, đặt thập giá lên vai cho ông vác theo sau Đức Giê-su. 27 Dân chúng đi theo Người đông lắm, trong số đó có nhiều phụ nữ vừa đấm ngực vừa than khóc Người. 28 Đức Giê-su quay lại phía các bà mà nói : + "Hỡi chị em thành Giê-ru-sa-lem, đừng khóc thương tôi làm gì. Có khóc thì khóc cho phận mình và cho con cháu. 29 Vì này đây sẽ tới những ngày người ta phải nói : "Phúc thay đàn bà hiếm hoi, người không sinh không đẻ, kẻ không cho bú mớm !" 30 Bấy giờ người ta sẽ bắt đầu nói với núi non : Đổ xuống chúng tôi đi !, và với gò nổng : Phủ lấp chúng tôi đi ! 31 Vì cây xanh tươi mà người ta còn đối xử như thế, thì cây khô héo sẽ ra sao ?" 32 nkCó hai tên gian phi cũng bị điệu đi hành quyết cùng với Người.

33 nk Khi đến nơi gọi là "Đồi Sọ", họ đóng đinh Người vào thập giá, cùng lúc với hai tên gian phi, một tên bên phải, một tên bên trái. 34 Bấy giờ Đức Giê-su cầu nguyện rằng : + "Lạy Cha, xin tha cho họ, vì họ không biết việc họ làm." nkRồi họ lấy áo của Người chia ra mà bắt thăm.

35 nkDân chúng đứng nhìn, còn các thủ lãnh thì buông lời cười nhạo :m"Hắn đã cứu người khác, thì cứu lấy mình đi, nếu thật hắn là Đấng Ki-tô của Thiên Chúa, là người được tuyển chọn !" 36 nkLính tráng cũng chế giễu Người. Chúng lại gần, đưa giấm cho Người uống 37 và nói : m"Nếu ông là vua dân Do-thái thì cứu lấy mình đi !" 38 nkPhía trên đầu Người, có bản án viết : "Đây là vua người Do-thái."

39 nkMột trong hai tên gian phi bị treo trên thập giá cũng nhục mạ Người : m"Ông không phải là Đấng Ki-tô sao ? Hãy tự cứu mình đi, và cứu cả chúng tôi với !" 40 nkNhưng tên kia mắng nó : m"Mày đang chịu chung một hình phạt, vậy mà cả Thiên Chúa, mày cũng không biết sợ ! 41 Chúng ta chịu như thế này là đích đáng, vì xứng với việc đã làm. Chứ ông này đâu có làm điều gì trái !" 42 nkRồi anh ta thưa với Đức Giê-su : m"Ông Giê-su ơi, khi ông vào Nước của ông, xin nhớ đến tôi !" 43 nkVà Người nói với anh ta : + "Tôi bảo thật anh, hôm nay, anh sẽ được ở với tôi trên Thiên Đàng."

44 nkBấy giờ đã gần tới giờ thứ sáu, thế mà bóng tối bao phủ khắp mặt đất, mãi đến giờ thứ chín. 45 Mặt trời ngưng chiếu sáng. Bức màn trướng trong Đền Thờ bị xé ngay chính giữa. 46 Đức Giê-su kêu lớn tiếng : + Lạy Cha, con xin phó thác hồn con trong tay Cha. Nói xong, Người tắt thở.

47 nkThấy sự việc xảy ra như thế, viên đại đội trưởng cất tiếng tôn vinh Thiên Chúa rằng : m"Người này đích thực là người công chính !" 48 nkToàn thể dân chúng đã kéo đến xem cảnh tượng ấy, khi thấy sự việc đã xảy ra, đều đấm ngực trở về.

49 nkĐứng đàng xa, có tất cả những người quen biết Đức Giê-su cũng như những phụ nữ đã theo Người từ Ga-li-lê ; các bà đã chứng kiến những việc ấy.

50 nkKhi ấy có một người tên là Giô-xếp, thành viên của Thượng Hội Đồng, một người lương thiện, công chính. 51 Ông đã không tán thành quyết định và hành động của Thượng Hội Đồng. Ông là người thành A-ri-ma-thê, một thành của người Do-thái, và cũng là người vẫn mong chờ Nước Thiên Chúa. 52 Ông đến gặp tổng trấn Phi-la-tô để xin thi hài Đức Giê-su. 53 Ông hạ xác Người xuống, lấy tấm vải gai mà liệm, rồi đặt Người vào ngôi mộ đục sẵn trong núi đá, nơi chưa chôn cất ai bao giờ. 54 Hôm ấy là áp lễ, và ngày sa-bát bắt đầu ló rạng.

55 nkCùng đi với ông Giô-xếp, có những người phụ nữ đã theo Đức Giê-su từ Ga-li-lê. Các bà để ý nhìn ngôi mộ và xem xác Người được đặt như thế nào.

56 nkRồi các bà về nhà, chuẩn bị dầu và thuốc thơm. Nhưng ngày sa-bát, các bà nghỉ lễ như Luật truyền.

_________________

SUY NIỆM

CON ĐƯỜNG THẬP GIÁ

1. Báo trước Con Đường Thập Giá.

Từ lúc đó, Đức Giê-su Ki-tô bắt đầu tỏ cho các môn đệ biết: Người phải đi Giê-ru-sa-lem, phải chịu nhiều đau khổ do các kỳ mục, các thượng tế và kinh sư gây ra, rồi bị giết chết, và ngày thứ ba sẽ sống lại. Ông Phê-rô liền kéo riêng Người ra và bắt đầu trách Người: "Xin Thiên Chúa thương đừng để Thầy gặp phải chuyện ấy! "Nhưng Đức Giê-su quay lại bảo ông Phê-rô: "Xa-tan, lui lại đàng sau Thầy! Anh cản lối Thầy, vì tư tưởng của anh không phải là tư tưởng của Thiên Chúa, mà là của loài người." (Mt.16,21-23).

Những điều Chúa Giê-su tiên báo, vừa nghe qua, có vẻ rất rõ ràng, nhưng các môn đệ “không hiểu nổi”. Không hiểu nổi vì các môn đệ chỉ hình dung Đấng Cứu Thế theo kiểu trần gian. - “tư tưởng của anh không phải là tư tưởng của Thiên Chúa”.

“Thầy coi, phần chúng con, chúng con đã bỏ mọi sự mà theo Thầy, vậy chúng con sẽ được gì ?” (Mc 10,28)

Viễn ảnh về “con đường Thập Giá” chỉ cho thấy bầu khí tang tóc và sụp đổ. Chúng ta sẽ được gì với “Thập giá ô nhục" đó ?.

 “Trong khi những người Do Thái đòi hỏi những điềm thiêng, còn người Hy Lạp tìm kiếm lẽ khôn ngoan, thì chúng tôi lại rao giảng một Đấng Ki Tô bị đóng đinh, điều mà người Do Thái coi là ô nhục, dân ngoại cho là điên rồ. (1Cr 1,22-25).

2. Con đường Thập Giá

Khi Người đến gần chỗ dốc xuống núi Ô-liu, tất cả đoàn môn đệ vui mừng bắt đầu lớn tiếng ca tụng Thiên Chúa, vì các phép lạ họ đã được thấy. Họ hô lên : Chúc tụng Đức Vua, Đấng ngự đến nhân danh Chúa ! Bình an trên cõi trời cao, vinh quang trên các tầng trời ! (Lc.19,37-38).

Ôi giây phút tuyệt vời, tưởng rằng vinh quang ấp ủ bấy lâu giờ đây trở thành hiện thực, nào ngờ đó chỉ là những giây phút mở đầu những ngày giờ tang tóc đau thương…

Thế là mộng vàng son tan theo mây khói ! Hai môn đệ trên đường về E-mau là một thí dụ.

"Chuyện ông Giêsu Nadarét. Người là một ngôn sứ đầy uy thế trong việc làm cũng như lời nói trước mặt Thiên Chúa và toàn dân. Thế mà các thượng tế và thủ lãnh của chúng ta đã nộp Người để Người bị án tử hình, và đã đóng đinh Người vào thập giá. Phần chúng tôi, trước đây vẫn hy vọng rằng chính Người là Ðấng cứu chuộc Ítraen. (Lc.24,19-21).

3. Chỉ có một con đường: Con đường Thập Giá.

"Thày là đường, là sự thật, và là sự sống" (Ga.14,6).

"Ai muốn theo Thầy, phải từ bỏ chính mình, vác thập giámình mà theo.” (Lc.16,24).

Chỉ có một con đường: Con đường Thập Giá – Con đường Giê-su – Con đường Tình Yêu.

Thế giới sẽ như thế nào, nếu không có Tình Yêu – Tình Yêu như Giê-su.

Nhìn lên Thập Giá, con người suy niệm về Tình Yêu Giê-su, sẽ nhận ra chỉ có Tình Yêu Giê-su mới lấp đầy được những vực thẩm của hận thù và đau thương.

Chúng ta cùng suy nghĩ thêm câu chuyện về HENRI DUNANT, người sáng lập Hội Hồng Thập Tự, dưới tựa đề “Màn Hai”.

Đó là ngày 14 tháng 6 năm 1859. HENRI đang ở chót vót trên đỉnh đồi nhìn xuống đồng bằng Solferino. Dưới đó, quân của Napoleon đang chuẩn bị giao chiến với quân Úc và nhân vật Henri Dunant nói trên đang vô tình mục kích trận đánh từ trên đỉnh đồi.

Tiếng kèn đồng trỗi lên, súng hỏa mai nổ liên hồi và pháo bắn vang rền. Henri nhìn xuống, mắt trợn tròn nhìn quân đội hai bên lao thẳng vào nhau. Khắp nơi bụi tung mù mịt. Anh nghe thấy tiếng kêu la thảm thiết của những người bị thương và chứng kiến hình ảnh những người lính trút hơi thở cuối cùng. Anh sững người sợ hãi trước cảnh tượng kinh hoàng đang diễn ra bên dưới.
 

 

Trận đánh Solferino

Henri không có ý định đến đây. Anh được giao nhiệm vụ thông báo cho Hoàng đế Napoléon III biết về cuộc giao dịch tài chính giữa Thụy Sĩ và Pháp. Nhưng anh đến muộn và buộc phải chứng kiến những hình ảnh hãi hùng của chiến tranh.

Tuy nhiên, cảnh tượng Henri trông thấy từ trên đỉnh đồi xem ra không đáng gì so với những điều anh sẽ phải chứng kiến sau đó.

Khi bước vào một thị trấn nhỏ vừa qua một cuộc đụng độ ác liệt, Henri có dịp quan sát những tàn tích còn lại sau trận đánh. Nhà nào cũng đầy người bị thương và người chết. Động lòng trắc ẩn, Henri quyết định ở lại ngôi làng thêm ba ngày để an ủi những người lính trẻ.

Anh nhận ra rằng cuộc đời mình sẽ không bao giờ như trước nữa.

Thôi thúc bởi lòng nhiệt thành cháy bỏng muốn chấm dứt chiến tranh, Henri Dunant cuối cùng đã từ bỏ sự nghiệp ngân hàng đầy thành công và gia sản của mình để chết như một người vô danh trong một trại tế bần tồi tàn không ai biết tới.

Nhưng ngày nay chúng ta nhớ tới Henri bởi vì ông ta là người đầu tiên nhận được giải Nobel Hòa Bình (1901). Chúng ta cũng nhớ đến ông nhờ vào phong trào do ông sáng lập – Hội Hồng Thập Tự.

“Màn Một” trong cuộc đời của Henri Dunant khép lại vào ngày 24 tháng 6 năm 1859. “Màn Hai” mở ra ngay sau đó và diễn ra cho đến hết phần còn lại trong quảng đời 81 năm của ông.

Cuộc sống của nhiều người có thể chia thành “Màn Một” và “Màn Hai”. Phần trình diễn đầu tiên kết thúc khi người đó quyết tâm theo đuổi hướng đi hoặc đam mê khác.

(Ảnh: Đài kỷ niệm Henry Dunant ở Wagga Wagga, New Wouth Wales, Úc).

Cuộc đời cũ của Henri Dunant, thúc đẩy bởi thành công tài chính, thanh thế và quyền lực, không còn thỏa mãn nữa. Một Henri Dunant mới xuất hiện ở “Màn Hai”; một người được thôi thúc bởi tình thương, lòng cảm thông và mong ước mãnh liệt chấm dứt những nỗi kinh hoàng của chiến tranh.

Với một số người, “Màn Hai” có thể bắt đầu từ một sự lột xác hoặc một bước ngoặt. Những người khác nói về các khoảnh khắc quyết định. Tuy nhiên có thể hiểu rằng, bản ngã cũ đã yên nghỉ và một bản ngã mới được sinh ra – được điều khiển bởi nguyên tắc, tinh thần và lòng đam mê cháy bỏng với cuộc đời.
 

(Ảnh: Phần mộ của Henri Dunant).


Có thể bạn đã sẵn sàng cho “Màn Hai”. Có thể đó sẽ là màn kế tiếp của một cuộc đời có ý nghĩa. (Theo Steve Goodier).

Nhìn lên Thập Giá, ta xót xa vì Tình Yêu bị đóng đinh.

Gandhi - một vĩ nhân Ấn Độ và được nhiều người trên khắp thế giới xem ông như vị thánh sống- rất kính yêu Chúa Giê-su. Ông hết lòng ca tụng “Bài giảng trên núi” và xem đó như “Chỉ Nam” cho mọi hoạt động của ông. Ông rút ra từ Giáo Huấn của Chúa Giê-su sự liên kết chặt chẽ giữa Tình Yêu và Tha Thứ. Chính ông đã nói rằng “Bài Giảng Trên Núi” (thường gọi là Tám Mối Phúc Thật) của Chúa Giêsu là bản tuyên ngôn độc lập tuyệt vời nhất.

Phúc thay ai có tâm hồn nghèo khó, vì Nước Trời là của họ.
Phúc thay ai hiền lành, vì họ sẽ được Đất Nước làm gia nghiệp.
Phúc thay ai sầu khổ, vì họ sẽ được Thiên Chúa ủi an.
Phúc thay ai khao khát nên người công chính,
vì họ sẽ được Thiên Chúa cho thoả lòng.
Phúc thay ai thương xót người, vì họ sẽ được Thiên Chúa xót thương.
Phúc thay ai có tâm hồn trong sạch, vì họ sẽ được nhìn thấy Thiên Chúa.
Phúc thay ai xây dựng hoà bình, vì họ sẽ được gọi là con Thiên Chúa.
Phúc thay ai bị bách hại vì sống công chính, vì Nước trời là của họ. ( Mt 5,2-10)

Thế mà, một Đấng đã dạy con người yêu thương, tha thứ, hòa bình…tha thiết và chuẩn mực đến như vậy, lại bị đóng đinh trên Thập Giá !

Khi nhân loại nhìn lên Thập Giá, và nhận ra “cuộc đời mình sẽ không bao giờ như trước nữa”, nhân loại mới biết thương yêu nhau, Thế Giới mới có Hòa Bình.

Khi mỗi người chúng ta nhìn lên Thập Giá, và nhận ra “cuộc đời mình sẽ không bao giờ như trước nữa” vì được thôi thúc bởi tình thương, lòng cảm thông và mong ước mãnh liệt chấm dứt những nỗi kinh hoàng của chiến tranh” đó là “màn kế tiếp của một cuộc đời có ý nghĩa”. Ý nghĩa của con tim bao dung tràn ngập tình yêu, tha thứ và bác ái huynh đệ theo Giáo Huấn Tình Yêu của Chúa Giê-su.



Thập Giá,
Bản Tình Ca Tình Yêu muôn thuở,
là lẽ sống đời ta. Amen.

Lm. Antôn NGUYỄN VĂN TIẾNG

 

Đang có 302 khách và không thành viên đang online

12791006
Hôm nay
Hôm qua
Tuần này
Tuần rồi
Tháng này
Tháng rồi
Tất cả
9744
17489
83162
12637346
270710
303367
12791006

Your IP: 3.19.56.45
Server Time: 2024-04-26 11:48:15