Tìm lại Bình An | Hương Thơm Ngày Mới
- Chi tiết
- Chuyên mục: Chuyện đạo đời
- Được đăng ngày Thứ tư, 16 Tháng 9 2020 22:06
- Viết bởi Anton Tiếng
- Lượt xem: 492
Tìm lại Bình An | Hương Thơm Ngày Mới
Do đó, con đường Tìm Lại Bình An, không chỉ là con đường Sám Hối, mà còn là con đường Tuyên Xưng Niềm Tin vào Đấng Cứu Thế, vào Thiên Chúa.
Tìm lại Bình An
Hương Thơm Ngày Mới | 17.09.2020
Câu chuyện
TÌM LẠI BÌNH AN
Dũng Chinh và Ly Lan là đôi vợ chồng trẻ đã có một đứa con gái 10 tuổi tên Ngọc Kim. Hai vợ chồng khoảng hơn một năm qua không còn hạnh phúc. Họ sống theo ý riêng và không ai nhường nhịn ai. Khoảng cách của họ dài thêm và những bất đồng ngày càng chồng chất. Họ quyết định ly hôn.
Nhưng Ngày Noel đã đến gần. Họ đồng ý qua Noel sẽ xúc tiến chuyện ly dị. Cả hai đều rất yêu thương bé Ngọc Kim. Đó là điểm chung duy nhất còn lại của hai người.
Đêm Noel đến, chỉ có hai mẹ con Ly Lan và bé Ngọc Kim ở nhà, từ lúc quyết định ly hôn, Cha của Ngọc Kim ít có ở nhà. Anh đi tìm những cuộc vui ở bè bạn và rượu chè liên tục. Mấy hôm nay bé Ngọc Kim bị sốt, nên Đêm Noel mẹ bảo bé ở nhà. Chỉ có một mình Ly Lan đi lễ đêm.
Còn đâu nữa hình ảnh hai vợ chồng cùng nắm tay bé Ngọc Kim đến nhà thờ quỳ trước Hang Đá nguyện cầu cho nhau hạnh phúc dài lâu. Thôi đã hết những mùa Noel ngọt ngào đầm ấm ! đâu rồi người con gái Ly Lan nhí nhảnh hồn nhiên của ngày xưa ? Đâu rồi người phụ nữ trẻ đẹp duyên dáng Ly lan của ngày nào ? Bây giờ một mình, quỳ bên Hang Đá lẻ loi, Hang Đá bình an quá, còn lòng Ly Lan sóng gió tư bề, ngổn ngang trăm mối … Chợt Ly Lan nghe mằn mặn bờ môi. Cô khóc tự bao giờ…
Thánh Lễ tan lúc nào Ly Lan cũng không hay, nàng trở về nhà như một cái máy. Đường phố đông vui choáng ngợp đèn hoa, thế mà Ly Lan vẫn thấy hoang vắng cõi lòng…
Nàng bước vào nhà, Cây thông quen thuộc ngày nào, gia đình cùng bày ra giữa nhà và trang điểm, nàng uốn nắn những nhành cây, chàng kết những giây đèn nháy, bé Ngọc Kim treo những gói quà… bây giờ sao xa lạ quá… Đây từng là mái ấm gia đình, là Miền Đất Hứa, là Thiên Đàng của bao con tim khao khát, thế mà bây giờ là vùng Đất Chết, là Địa Ngục, là nỗi đau vô tận không gì bù đắp được ! Nước mắt Ly Lan lại trào ra !
Chợt nàng nhớ con nàng ? Ngọc Kim ra sao rồi. Giờ này chắc Ngọc Kim đã ngủ. Ly Lan bước nhẹ lại phòng, cánh cửa hé mở, Ly Lan nhìn vào. Nàng sửng sốt thấy bé Ngọc Kim đang quỳ bên hang đá nhỏ đặt ở đầu giường của bé. Phải rồi, nàng nhớ lại, đã từng có những Đêm Noel bé Ngọc Kim thức, và cả nhà cùng quây quần bên bàn ăn mừng tiệc Réveillon.
Nàng đẩy cửa bước bào, quỳ xuống bên cạnh Ngọc Kim, tay nàng choàng ôm con. Chị cố gắng gượng cười hỏi bé : “Con gái cưng của mẹ cầu xin Chúa Hài Đồng điều gì đó ?”. Bé Ngọc Kim không nhìn mẹ, bé vẫn nhìn Chúa Hài Đồng, trả lời : “ con xin Chúa Hài đồng cho con luôn được ở bên cạnh ba với mẹ ”.
Ly Lan lặng người đi. Những cuộc cãi vã to tiếng giữa vợ chồng bé Ngọc Kim nghe thấy. Nhiều lần bé khóc. Nàng thấy mình đã làm vẩn đục tâm hồn thơ ngây trong trắng của con mình. Bất chợt nàng thốt lên : “ mẹ xin lỗi con ”. hai mẹ con cùng khóc.
***
Dũng Chinh quỳ xuống sau lưng hai mẹ con Ly Lan và Ngọc Kim. Chàng về nhà tự lúc nào hai mẹ con không hay. Nhẹ nhàng đến sau lưng và tình cờ nghe được câu nói của bé Ngọc Kim. Dũng Chinh choàng tay ôm lấy vợ con mình, mắt vẫn nhìn về Hang Đá. Chàng chậm rãi nói : “ Anh xin lỗi em, ba xin lỗi bé Ngọc Kim yêu quý của ba ”. Dũng Chinh nắm lấy bàn tay Ly Lan, Chàng chậm rãi nói: “ Em tha thứ cho anh ! Anh tin rằng Chúa Hài Đồng đã nhận lời nguyện cầu của con mình. Anh tin em cũng nghĩ như anh ”.
Ly Lan vẫn nhìn về Hang Đá nhỏ. Bé Ngọc Kim nhìn mẹ. Ly Lan vẫn để yên bàn tay của mình trong lòng bàn tay của chồng mình.
Bất ngờ bé Ngọc Kim chồm tới Hang Đá, cúi Hôn Chúa Hài Đồng thật lâu. Nước mắt của bé chảy ướt chân Chúa Hài Đồng.
(Trên đây là một câu chuyện có thật, nhưng tên những nhân vật trong truyện đã được thay đổi).
_______________
Hương thơm...
Bình an trước tiên từ tâm hồn.
Bình an nội tâm là số 1.
Bình An Nội Tâm đem đến bình an cho Gia đình, cho Tha Nhân, cho Mọi Người...
Bình an đối nghịch với tội lỗi. Không ai mang tội lỗi trong lòng mà thật sự được bình an.
Tội lỗi phải bị lên án. Phải đền tội. Không thể bình an với tội lỗi.
- Nhưng ai lên án và có quyền thi hành án ?
- Những ai sạch tội.
- Nhưng ai là người sạch tội ?
"Ai trong các ông sạch tội, thì cứ việc lấy đá mà ném trước đi". (Ga.8,7)
"Nhân vô thập toàn". "Bảy mươi chưa gọi mình lành"
"Nghe vậy, họ bỏ đi hết, kẻ trước người sau, bắt đầu từ những người lớn tuổi." (Ga.8,9).
Vậy, ai có quyền xóa bỏ tội lỗi.
Ai có quyền tha thứ. Đem lại bình an cho người tội lỗi ?
Người đó là Đức Giê-su. Đấng Cứu Thế. Là Thiên Chúa.
Ðức Giêsu nói với người phụ nữ: “Tội của chị đã được tha rồi.”(Lc 7, 36-50)
Do đó, con đường Tìm Lại Bình An, không chỉ là con đường Sám Hối, mà còn là con đường Tuyên Xưng Niềm Tin vào Đấng Cứu Thế, vào Thiên Chúa.
"Nhưng Ðức Giêsu nói với người phụ nữ: “Lòng tin của chị đã cứu chị. Chị hãy đi bình an.”(Lc 7, 36-50).
Trà Đá Đường
HƯƠNG THƠM NGÀY MỚI 17.09.2020
____________________
NGỌN ĐÈN SOI
Lời Chúa làngọn đèn soi cho con bước, là ánh sáng chỉ đường con đi (Tv 119,105)
Chị hãy đi bình an
(17.9.2020 – Thứ Năm Tuần 24 Thường niên)
Khi ấy, có người thuộc nhóm Pharisêu mời Ðức Giêsu dùng bữa với mình. Ðức Giêsu đến nhà người Pharisêu ấy và vào bàn ăn. Và kìa một phụ nữ vốn là người tội lỗi trong thành, biết được Người đang dùng bữa tại nhà ông Pharisêu, liền đem theo một bình bạch ngọc đựng dầu thơm. Chị đứng đằng sau, sát chân Người mà khóc, lấy nước mắt mà tưới ướt chân Người. Chị lấy tóc mình mà lau, rồi hôn chân Người và lấy dầu thơm mà đổ lên. Thấy vậy, ông Pharisêu đã mời Người liền nghĩ bụng rằng: “Nếu quả thật ông này là ngôn sứ, thì hẳn phải biết người đàn bà đang đụng vào mình là ai, là thứ người nào: một người tội lỗi!” Ðức Giêsu lên tiếng bảo ông: “Này ông Simon, tôi có điều muốn nói với ông!” Ông ấy thưa: “Dạ, xin Thầy cứ nói.” Ðức Giêsu nói: “Một chủ nợ kia có hai con nợ: một người nợ năm trăm quan tiền, một người nợ năm chục. Vì họ không có gì để trả, nên chủ nợ đã thương tình tha cho cả hai. Vậy trong hai người đó, ai mến chủ nhiều hơn?” Ông Simon đáp: “Tôi thiết tưởng là người đã được tha nhiều hơn.” Ðức Giêsu bảo: “Ông xét đúng lắm.”
Rồi quay lại phía người phụ nữ, Người nói với ông Simon: “Ông thấy người phụ nữ này chứ? Tôi vào nhà ông: nước lã, ông cũng không đổ lên chân tôi, còn chị ấy đã lấy nước mắt tưới ướt chân tôi, rồi lấy tóc mình mà lau. Ông đã chẳng hôn chào tôi được một cái, còn chị ấy từ lúc vào đây, đã không ngừng hôn chân tôi. Dầu ôliu, ông cũng không đổ lên đầu tôi, còn chị ấy thì lấy dầu thơm mà đổ lên chân tôi. Vì thế, tôi nói cho ông hay: tội của chị rất nhiều, nhưng đã được tha, bằng cớ là chị đã yêu mến nhiều. Còn ai được tha ít thì yêu mến ít.” Rồi Ðức Giêsu nói với người phụ nữ: “Tội của chị đã được tha rồi.” Bấy giờ những người đồng bàn liền nghĩ bụng: “Ông này là ai mà lại tha được cả tội?” Nhưng Ðức Giêsu nói với người phụ nữ: “Lòng tin của chị đã cứu chị. Chị hãy đi bình an.”(Lc 7, 36-50)