LÒNG THAM VÀ TỘI ÁC
- Chi tiết
- Chuyên mục: Chuyện đạo đời
- Được đăng ngày Thứ hai, 29 Tháng 7 2019 16:03
- Viết bởi Anton Tiếng
- Lượt xem: 1045
LÒNG THAM VÀ TỘI ÁC
Quê tôi nằm trên bờ sông Tiền, thuộc về một tỉnh nằm ở đầu nguồn sông Cửu Long. Có một câu chuyện xảy ra, có lẽ đã hơn 20 năm rồi, ở bên kia bờ sông đối diện với quê tôi, thuộc về huyện Phú Tân, tỉnh An Giang.
LÒNG THAM VÀ TỘI ÁC
Quê tôi nằm trên bờ sông Tiền, thuộc về một tỉnh nằm ở đầu nguồn sông Cửu Long. Có một câu chuyện xảy ra, có lẽ đã hơn 20 năm rồi, ở bên kia bờ sông đối diện với quê tôi, thuộc về huyện Phú Tân, tỉnh An Giang.
Trên dòng sông này, vào thời điểm ấy, có nhiều người thả câu lưới ban đêm. Họ ra sông khi ánh mặt trời vừa khuất cuối trời Tây, và vào bờ sớm để bán cá phiên chợ sáng.
Một buổi sáng nọ, như thường lệ, những chiếc xuồng lớn vô bờ, và mỗi người múc cá lên từ những ngăn đục trong xuồng để chờ người nhà đến mang cá đi bán. Có khi cá được cân cho bạn hàng ngay tại chỗ, nếu họ thương lượng giá với nhau được. Và buổi sáng hôm ấy đã xảy ra một câu chuyện rất thương tâm sau đây:
Nước chảy từ Campuchia xuống, nên gọi nơi dòng sông đi qua biên giới Việt - Miên là đầu nguồn, và gọi là phía trên, cứ thế tính từ trên chạy dài xuống, gọi là phía dưới, dưới nguồn.
Một người đàn ông đánh cá đang loay hoay thu gom cá trên xuồng, thì thấy một vật gì to đang trôi trên sông. Trong ánh sáng lờ mờ của sao đêm, ông thấy vật trôi sáng lấp lánh, ông nhận ra đó là một chiếc nồi nhôm thật to, vì dòng nước đang chảy, mở chiếc xuồng bơi ra sẽ bất tiện hơn, nên ông nhảy xuống sông, lội ra vớt chiếc nồi vào.
Ông thấy chiếc nồi nặng, ông cẩn thận đem chiếc nồi lên xuồng rồi bưng vào trong. Có thể là một vụ sạt lở và tài sản của gia đình bất hạnh nào đó đã bị dòng sông cuốn đi ! Đây có thể là một phần gia tài nhỏ bé còn sót lại. Người đánh cá nghĩ thế.
Chiếc nồi không có nắp. Ông cầm đèn pin rọi vào, thật bất ngờ và bàng hoàng, một đứa bé nằm ép gọn trong nồi. Đôi tay và chân nó run lên, quơ qua quơ lại, miệng nó mở ra, mắt nó nheo lại, những động tác ấy cho biết rằng nó đang khóc, nhưng nó không thể nào bật ra tiếng khóc được, nó khóc hết nổi ! Nó không còn sức để khóc.
Người đàn ông cúi xuống, nhặt lên một mảnh giấy, trong đó có ghi mấy dòng chữ: "Vì hoàn cảnh, tôi không thể nuôi đứa bé này. Ai vớt được đứa bé này, xin làm ơn nuôi dưỡng nó. Tôi rất đau khổ, không biết tôi còn sống được bao lâu. Tôi xin cám ơn."
Người đàn ông lại cúi nhìn vào chiếc nồi, ông lấy ra một gói nhỏ, trong đó có vài chục ngàn đồng. Ông cẩn thận cất vào một nơi. Ông lục lọi bươi tìm trong nồi, có vài hộp sữa bò nhét xen trong vài bộ quần áo của đứa bé. Ông lấy hộp sữa ra để ở ngoài. Ông bước ra ngoài, có vẻ như ông tìm kiếm ai giúp đỡ đứa bé chăng ? Lúc này còn sớm quá. Chưa một ai đến. Ông nhìn quanh, nhìn trước nhìn sau, rồi ông bưng chiếc nồi ra phía mui xuồng. Đứa bé nằm trong nồi, ngo ngoe, không hề bật lên tiếng khóc.
Ông bưng chiếc nồi lên, đứng thẳng, và dùng hết sức mình hất đứa bé xuống sông. Xung quang vắng lặng. Ông cầm chiếc nồi trống rỗng đem cất vào bên trong xuồng.
*****
Ở phía dưới dòng nước, cách đó chừng vài chục thước, một người thả lưới cũng đang neo xuồng cặp bờ sông, và cũng đang chuẩn bị thu gom cá lại để chờ người nhà đến mang đi bán phiên chợ sáng. Trên mặt sông bàng bạc ánh sáng những vì sao, nên anh cũng đã thấy rõ một vật gì sang sáng đang trôi ở xa xa. Anh cũng thấy một người từ trong bờ lội ra vớt lấy. Anh không quan tâm lắm chuyện đó. Ở vùng sông nước này, những đồ vật trôi sông là sự thường.
Trời vắng lặng. Bất chợt anh nghe tiếng "đùng" khá lớn của vật gì rơi xuống sông. Trong phản xạ tự nhiên, anh nhìn về phía chiếc xuồng trên nước. Dòng nước chảy mạnh, vật ấy mau chóng bị cuốn trôi đến gần bên chiếc xuồng anh. Trong bộ quần áo trắng và chiếc khăn quấn quanh mình phồng lên như chiếc phao, anh thoáng thấy một đứa bé giẫy giụa chìm nổi trên mặt nước. Anh lao mình xuống, vớt đứa bé lên. Anh cắt dây xuồng bơi vội vào bờ, chạy lại xóm nhà gần đó, anh la lên tìm người cứu giúp.
Ánh lửa bập bùng sưởi ấm đứa bé, các bà trong xóm xúm lại chăm sóc nó. May mắn, đứa bé được cứu sống. Sau đó vợ anh đem đứa bé về nhà. Một người phụ nữ trẻ xóm giềng đang có con nhỏ đã nhận chăm sóc đứa bé những ngày sau đó.
*****
Câu chuyện của đứa bé được vớt từ dưới sông lên rồi cũng tới tai Công an. Người cứu đứa bé không muốn gây thù oán, tuy dù kể lại từ đầu đúng với sự thật, nhưng anh bảo rằng mình không biết người chủ chiếc xuồng đánh cá kia là ai. Nhưng rồi người ta cũng điều tra ra sự thật. Người đàn ông hất đứa bé xuống sông đã vào tù. Những tình tiết trên đây do chính ông kể lại khi ông làm bản tự khai trước khi dựng lại hiện trường nơi ông gây ra tội ác.
MAI NHẬT THI