QUÊ HƯƠNG MỖI NGƯỜI CHỈ MỘT
- Chi tiết
- Chuyên mục: Tâm sự của bạn
- Được đăng ngày Thứ ba, 24 Tháng 2 2015 21:11
- Lượt xem: 14240
QUÊ HƯƠNG MỖI NGƯỜI CHỈ MỘT
Ngày còn bé, đọc bài thơ “Quê hương” của nhà thơ Đỗ Trung Quân trên báo Khăn Quàng Đỏ, tôi đã cảm nhận sự thiêng liêng nhưng cũng rất đỗi thân quen, gắn bó của hai tiếng “quê hương”. Sau đó, nhạc sĩ Giáp Văn Thạch đã thổi vào bài thơ một cách thể hiện mới về một tình yêu thiêng liêng, tha thiết, vừa sâu lắng vừa ngọt ngào.
EACH PERSON HAS ONLY ONE HOMELAND
When a child, reading the poem “Que huong” of poet Do Trung Quan on Khan Quang Do newspaper, I appreciated sacredness, but it is familiar and attached to the name “que huong”. Then, the musician Giap Van Thach has poured into the poem a new expression of love that is sacred, earnest, both deep-lying and sweet.
	
	QUÊ HƯƠNG MỖI NGƯỜI CHỈ MỘT
	 
	
	 
Ngày còn bé, đọc bài thơ “Quê hương” của nhà thơ Đỗ Trung Quân trên báo Khăn Quàng Đỏ, tôi đã cảm nhận sự thiêng liêng nhưng cũng rất đỗi thân quen, gắn bó của hai tiếng “quê hương”. Sau đó, nhạc sĩ Giáp Văn Thạch đã thổi vào bài thơ một cách thể hiện mới về một tình yêu thiêng liêng, tha thiết, vừa sâu lắng vừa ngọt ngào.
	Quê hương ở đây là những điều thật giản dị, thật gần gũi, là ký ức gắn liền với tuổi thơ của mỗi người. Ở đó cánh đồng tuổi thơ là hoa, là bướm và xanh biếc cánh diều.
	 
	
	 
	“Quê hương là chùm khế ngọt
	Cho con trèo hái mỗi ngày ngày.
	Quê hương là đường đi học,
	Con về rợp bướm vàng bay.
	Quê hương là con diều biết,
	Tuổi thơ con thả trên đồng …”
	Tất cả rất đỗi mộc mạc, bình dị nhưng cũng thanh cao và thân thiết vô cùng. Bài hát làm tôi nhớ lại những ngày còn thơ. Lúc đó, tôi thường say sưa ngồi ngắm trăng và mê mải phiêu du vào thế giới cổ tích của ngoại bắt đầu bằng hai tiếng “Ngày xưa…”, có cô Tấm dịu hiền, có Thánh Gióng hào hùng, có Thạch Sanh nhân nghĩa …
	 
	
	 
Bài hát được kết thúc bằng những câu thơ đúc kết tuyệt vời.
	“Quê hương mỗi người chỉ một
	Như là chỉ một mẹ thôi
	Quê hương nếu ai không nhớ
	Sẽ không lớn nổi thành người.”
	 
	
	 
Một sự so sánh tuyệt vời! Quê hương và Mẹ là những gì thiêng liêng, đáng quý nhất, chỉ có một cho mỗi người. Quê hương cũng là Mẹ, Mẹ cũng là quê hương: là những gì gắn bó thân thiết trong tim tôi và bạn; là sự chở che bao la; là tình thương vô bờ bến; là bến đỗ; là cái neo cho mỗi người chúng ta. Thiếu hơi ấm của quê hương, thiếu sợi vô hình mà mạnh mẽ ấy, có lẽ chúng ta “sẽ không lớn nổi thành người”.
Những bài hát về quê hương, đất nước không ít, nhưng với tôi, bài “Quê hương” vẫn gây ấn tượng và cảm xúc sâu đậm nhất. Bài hát đã “định nghĩa” quê hương một cách đơn giãn nhất, bình dị nhất nhưng lại tạo được những cảm xúc thân thương, gần gũi và tha thiết nhất. Chính vì thế, khi cất tiếng hát “Quê hương lả chùm khế ngọt…”, lòng ta lại tràn ngập tình yêu quê cha đất tổ.
SƯU TẦM
	_____________
	 
	 Nguyên văn bài thơ “Quê Hương” của Đỗ Trung Quân
Nguyên văn bài thơ “Quê Hương” của Đỗ Trung Quân
	 
	BÀI HỌC ĐẦU CHO CON
	
	Đỗ Trung Quân
	Quê hương là gì hả mẹ
	Mà cô giáo dạy hãy yêu?
	Quê hương là gì hả mẹ
	Ai đi xa cũng nhớ nhiều?
	Quê hương là chùm khế ngọt
	Cho con trèo hái mỗi ngày
	Quê hương là đường đi học
	Con về rợp bướm vàng bay
	Quê hương là con diều biếc
	Tuổi thơ con thả trên đồng
	Quê hương là con đò nhỏ
	Êm đềm khua nước ven sông
	Quê hương là cầu tre nhỏ
	Mẹ về nón lá nghiêng che
	Là hương hoa đồng cỏ nội
	Bay trong giấc ngủ đêm hè
	Quê hương là đêm trăng tỏ
	Hoa cau rụng trắng ngoài thềm
	Tiếng ếch râm ran bờ ruộng
	Con nằm nghe giữa mưa đêm
	Quê hương là bàn tay mẹ
	Dịu dàng hái lá mồng tơi
	Bát canh ngọt ngào tỏa khói
	Sau chiều tan học mưa rơi
	Quê hương là vàng hoa bí
	Là hồng tím giậu mồng tơi
	Là đỏ đôi bờ dâm bụt
	Màu hoa sen trắng tinh khôi
	Quê hương mỗi người đều có
	Vừa khi mở mắt chào đời
	Quê hương là dòng sữa mẹ
	Thơm thơm giọt xuống bên nôi
	Quê hương mỗi người chỉ một
	Như là chỉ một mẹ thôi
	Quê hương nếu ai không nhớ
	Sẽ không lớn nổi thành người.
_______________
EACH PERSON HAS ONLY ONE HOMELAND
When a child, reading the poem “Que huong” of poet Do Trung Quan on Khan Quang Do newspaper, I appreciated sacredness, but it is familiar and attached to the name “que huong”. Then, the musician Giap Van Thach has poured into the poem a new expression of love that is sacred, earnest, both deep-lying and sweet.
Homeland here is something truly simple, truly close to us and the memory which is connected closely with the childhood of each person. There, the life of childhood is flowers, butterflies and colors of green of the kites.
	(Homeland is bunch of sweet carambola fruits
	It offers me to climb up and pick fruits everyday.
	Homeland is the way to school
	When I come back from school, yellow butterflies fly plentifully.
	Homeland is the emerald green paper-kite,
	Which I used to fly in my childhood.)
All of these are extremely simple and plain, but also very noble and friendly. The song reminds me of the days when I was still young. At that tỉme, I had a passion for sitting and enjoying the moonlight, and absorbed in drifting myself away into my grandmother’s world of fairy tale which is started with “One upon a time…”, there was a gentle lady, Tam; there was a magnanimous God Giong; there was a benevolent and righteous Thạch Sanh…
The song is closed by splendidly summarized lines of poetry:
	(Each person has only one homeland,
	As like as a child with only one mother,
	If someone does not think of one’s homeland
	It would be impossible for them to become a real human.)
What a marvellous comparison! Homeland and Mother are the most spiritual and precious things; each person has only one of each. Homeland is Mother, Mother is homeland, too; homeland is something close and friendly in the hearts of you and me. It is also immense protection and the limitless love as well as the home port, the anchor for each of us. Lacking the warmth of homeland, lacking such an invisible but strong string, we probably “will not be able to grow into real humans”.
There are many songs written about the homeland and the country, but “Que huong” creates the most profound emotion and impression in me. The song defines homeland in the simplest and plainsest way, but creates the dearest, closest and most earnest feeling. Because of this, when singing: “Que huong la chum khe ngot…”, our hearts are filled with the love of our fatherland.
 
                                  


 
 


 / 5
 / 5