Nghệ Thuật Sống 003: KHÔNG NGỪNG VƯƠN LÊN
Nghệ Thuật Sống 003: KHÔNG NGỪNG VƯƠN LÊN
Bạn đọc thân mến,
Có ai đó, hay có khi là chính chúng ta, chúng ta quên mình là ai. Hay chúng ta không còn nhận ra mình là ai nữa! Chúng ta là con người.- Là một thụ tạo cao quý nhất: “Nhân linh ư vạn vật”. Thế nhưng chúng ta có xứng đáng với vị trí cao trọng đó không ?
Chúa Nhật 7 Thường Niên A: HÃY YÊU KẺ THÙ
Chúa Nhật 7 Thường Niên A: HÃY YÊU KẺ THÙ
SUY NIỆM
Vào năm 1965, ở Sài Gòn, nhạc sĩ Phạm Duy có ra tập nhạc Tâm Ca, trong đó có bài Tâm Ca số 7 mang tên Kẻ thù ta, nội dung bài nhạc này có những đoạn sau đây:
Kẻ thù ta đâu có phải là người
Giết người đi thì ta ở với ai ?
Nghệ Thuật Sống 001: MỘT LY SỮA
MỘT CỐC SỮA
Một cậu bé nghèo làm nghề bán hàng rong để kiếm tiền học. Một ngày kia nhận thấy mình chỉ còn mỗi một hào mà bụng đang đói, cậu định bụng sang nhà kế bên xin một bữa ăn. Một phụ nữ trẻ đẹp ra mở cửa. Bối rối trước cuộc gặp gỡ không chờ đợi này, nên thay vì xin ăn cậu lại xin uống. Người phụ nữ đoán cậu đang đói bụng nên đem cho cậu một ly sữa lớn.
Nghệ Thuật Sống 002: Lòng Mẹ
LÒNG MẸ
Người mẹ một mắt.
MẸ TÔI - Một câu chuyện cảm động của một tác giả vô danh, nhận được qua e-mail của một người bạn ở Malaysia, mong được chia sẻ với mọi người - (Lời giới thiệu trên Internet).
Suốt thời thơ ấu và cả khi lớn lên, lúc nào tôi cũng ghét mẹ tôi. Lý do chính có lẽ vì bà chỉ có một con mắt. Bà là đầu đề để bạn bè trong lớp chế giễu, châm chọc tôi.