Tuyển tập Nghệ Thuật Sống (1)
Tuyển tập Nghệ Thuật Sống (1)
Bạn đọc thân mến.
Nhằm giúp bạn đọc, đặc biệt là các bạn trẻ, tiện sử dụng, như một hành trang tinh thần cần thiết và hữu ích trong đời sống, chúng tôi tập hợp lại nơi đây những bài Nghệ Thuật Sống đã đăng trên trang web. canhdongtruyengiao.net và một trên một số trang web cũng như tờ bướm đó đây vào chung một “Tuyển tập Nghệ Thuật Sống” trong trang web. thegioiriengtu.com này, gồm những mẫu chuyện sưu tầm kèm theo chút suy tư của Lm. Antôn Nguyễn Văn Tiếng. Hy vọng đây sẽ là món ăn bồi dưỡng tinh thần giúp bạn có thêm sức mạnh vững vàng tiến bước để không ngừng thăng hoa bản thân và vun đắp cho mình một cuộc đời có ý nghĩa. Nếu các bạn tìm thấy nơi đây một niềm vui và một chút hương vị ngọt ngào cho đời bạn, thì đó là niềm hạnh phúc lớn cho người cầm bút nơi đây. Bạn nhớ vào mục “Dừng Chân” nhé ! Cám ơn các bạn.
Mời các bạn bắt đầu xem: 001. LÒNG MẸ
Lm. Antôn Nguyễn Văn Tiếng
Cám ơn vì… không có e-mail
Cám ơn vì… không có e-mail
Mệt mỏi sau nhiều ngày lang thang tìm việc, người đàn ông thất nghiệp cảm thấy vô cùng chán nản và cùng quẫn. Thế rồi, vào một buổi chiều nọ, may mắn đã mỉm cười khi ông vượt qua được cuộc phỏng vấn tuyển nhân viên cho một công ty vệ sinh lớn. Khi kết thúc cuộc chuyện trò, vị giám đốc nhân sự bảo ông:
TIỀM NĂNG CỦA MỘT CON NGƯỜI
Nghệ Thuật Sống
TIỀM NĂNG CỦA MỘT CON NGƯỜI
Câu chuyện:Chiếc xe hơi nhãn hiệu Cadilac
Người ta ai cũng có một tiềm năng to lớn. Nhưng có người suốt cả đời không biết phát huy tiềm năng của mình bắt đầu từ đâu để nó đưa đến thành công. Cho nên họ đành bỏ phí, để trôi đi biết bao nhiêu điều tốt đẹp trong đời.
Câu chuyện về việc sử dụng chiếc Cadilac là một thí dụ nhỏ về triết lý này.
Bút chì và cục tẩy
Bút chì và cục tẩy
Cuộc hội thoại giữa Bút chì và Cục tẩy mang lại cho chúng ta một thông điệp lớn:
Bút chì: Mình xin lỗi…Mình lại làm sai nữa rồi…
Cục tẩy: Không sao đâu, bạn ạ…bạn không làm gì sai đến mức không thể sửa được…
Bút chì: Mình xin lỗi…bởi vì bạn bị tổn thương vì mình. Bất cứ khi nào mình phạm lỗi, bạn luôn luôn có mặt để xóa lỗi. Để làm mất những lỗi sai của mình, bạn phải mất đi một phần cơ thể. Bạn trở nên nhỏ dần nhỏ dần mỗi lần như thế.
Cục tẩy: Đúng thế. Nhưng mình không buồn đâu. Bạn xem, mình được tạo ra để làm điều đó. Mình được tạo ra để giúp bạn bất cứ khi nào bạn làm điều gì sai. Mình muốn bạn làm đúng…luôn luôn như vậy.
Bút chì: Mình rất vui vì bạn luôn luôn bên cạnh sửa sai cho mình. Mình không biết mình sẽ làm như thế nào nếu không có bạn…
Cục tẩy: Mình một ngày nào đó mình sẽ ra đi. Nhưng bạn sẽ thay thế mình bằng một các mới hoặc một cái thay thế. Mình rất vui khi ở cùng bạn và mình thực sự hạnh phúc khi làm công việc của mình. Vì vậy hãy đừng lo lắng. Mình không thích nhìn bạn buồn. Mình ước, cuối cùng bạn sẽ học được cách làm việc của bạn mà không cần sự giúp đỡ của mình.
Đoạn nói chuyện giữa Bút chì và Cục tẩy rất xúc động. Bố mẹ giống như Cục tẩy trong khi con cái là Bút chì. Họ luôn sẵn sàng giúp đỡ con cái mình, xóa đi lỗi lầm của chúng và khuyến khích chúng tự sửa chữa lỗi lầm của mình. Thỉnh thoảng trong những lúc như thế… họ bị tổn thương, trở nên kiệt sức, già đi, yếu đi và cuối cùng qua đời. Bố mẹ nhận biết rằng con cái cuối cùng sẽ tìm được ai đó mới (như vợ hoặc chồng), vì vậy họ luôn hạnh phúc để giúp đỡ con cái. Họ ghét nhìn thấy những người con yêu quý của họ lo lắng hay buồn rầu; họ mong ước con cái làm gì luôn suôn sẻ và để lại thứ có ý nghĩa lâu dài trên thế giới này.