XUÂN 96
- Chi tiết
- Chuyên mục: Tâm sự của bạn
- Được đăng ngày Thứ ba, 03 Tháng 3 2015 12:37
- Lượt xem: 2280
XUÂN 96
Tình cờ gặp lại bài thơ đón Xuân 96, chợt nhớ nhiều về những kỷ niệm của một đoạn đường đầy gian nan sóng gió. Thời gian thế mà đã 19 năm trôi qua… nhanh quá… Bài thơ tuy buồn nhưng lưu lại một sự phấn đấu đầy nhẫn nhục vượt qua những khó khăn để đến bến bờ mơ ước… Có thể tìm thấy một bài học hay một lời khuyên nào đó từ bài thơ này, đặc biệt cho các bạn trẻ, nên xin chia sẻ bài thơ này với các bạn nơi đây.
XUÂN 96
Xuân lại đến, lại một mùa xuân đến,
Đời điểm trang với muôn sắc hương hoa,
Ta phiêu bạt như con thuyền không bến,
Nhìn mùa xuân như vẫn biệt mù xa…
Bốn mươi hai mùa xuân trôi lặng lẽ…
Gót chân mòn mỏi gối bước trầm luân,
Ta cứ tưởng mình còn thời son trẻ,
Chợt ngỡ ngàng mái tóc ngả màu sương.
Lời tình tự với trời cao đất rộng,
Ta đuổi theo lý tưởng cõi vô biên,
Tuổi xuân xanh lấp vùi cho ước vọng,
Để bây giờ cay đắng vẫn triền miên.
Ta đã sống với niềm đau thân phận,
Đêm lệ rơi còn ngày gắng gượng cười,
Ta đã dấu những sầu đau, căm hận,
Để người đời thấy ta một màu tươi !
Ta đã chôn vào mổ sâu dĩ vãng,
Lời nguyện cầu một thuở máu tim rơi,
Ta đứng dậy từ vực sâu tuyệt vọng,
Một mình ta cô độc giữa trùng khơi.
Xuân lại đến, lại một mùa xuân đến !
Nắng chan hòa cho muôn sắc hoa tươi…
“Vì sao nào là vì sao định mệnh ?
“Hãy sáng lên, cho ta nở nụ cười !”
Trà Đư, 15.01.1996.
NGUYỄN VĂN TIẾNG
Tác giả vào thời điểm viết bài thơ này.
Bút tích
Nhà thờ Trà Đư 1996