TUỔI MỚI LỚN
- Chi tiết
- Chuyên mục: Tâm sự của bạn
- Được đăng ngày Thứ bảy, 24 Tháng 10 2015 21:44
- Lượt xem: 2175
TUỔI MỚI LỚN
Mỗi người có một tính cách, một suy nghĩ nên không thể đánh giá một con người dựa trên những suy nghĩ, tính cách của riêng bản thân mình. Việc gì cũng có hai mặt của nó, việc ta thấy chưa hẳn là sự thật, đừng vội vã quyết định khi chưa hiểu rõ mọi chuyện. (...)
Tâm tình bạn trẻ
SAO BĂNG
Chia sẻ cùng các bạn
TUỔI MỚI LỚN
Ảnh chỉ có tính minh họa
Mỗi người có một tính cách, một suy nghĩ nên không thể đánh giá một con người dựa trên những suy nghĩ, tính cách của riêng bản thân mình. Việc gì cũng có hai mặt của nó, việc ta thấy chưa hẳn là sự thật, đừng vội vã quyết định khi chưa hiểu rõ mọi chuyện.
Nhi và Thảo là hai người bạn thân. Thảo có tính vui vẻ, hay cười, vô tư trong mọi việc. Nhi thì chuyện gì cũng giấu và đặc biệt rất thích nghe tâm sự của người khác. Hai cô bạn vẫn cứ đùa giỡn mỗi khi đến lớp. Thật khó để thấy hai bạn buồn, dẫu có buồn thì là những chuyện gia đình mà thôi. Hôm đó, một bạn nam tên Phương vừa mới chuyển lớp đến, vì ham vui Nhi và Thảo đã đến xin số điện thoại của anh chàng ấy. Thảo đã nhắn tin liên lạc với Phương - mục đích chỉ chọc phá mà thôi, không có ý gì cả. Thật không may chỉ trong vài ngày chàng trai ấy đã phải lòng cô gái. Thảo cứ như là trẻ con, khi được bạn mình tỏ tình thì lùng túng, không biết làm sao vì đây là lần đầu tiên được nghe lời tỏ tình.
Qua hôm sau, cô ta như người mất hồn, mặt ít cười, hình như đang suy nghĩ một chuyện nào đó. Cô bạn thân biết có chuyện lạ nên tìm cách hỏi và cuối cùng cũng hiểu được tâm sự của bạn mình.
Vẻ mặt vui vẻ của Nhi đã làm Thảo rất bực. Song, Nhi nói :
- Tùy mày thôi,chuyện tình cảm của mày tao không muốn xen vào.
Ảnh chỉ có tính minh họa
Với cảm xúc của tuổi mới lớn, Thảo đã bước vào cuộc tình đầu đời khi đang ở tuổi 16. Tối hôm nọ hai người quen nhau, tình cảm của hai người rất tốt. Họ cùng nhau đi ăn, đi học, karaoke,… rất vui vẻ. Nhi thấy bạn mình như vậy cũng ngưỡng mộ. Có lẽ duyên phận đã đưa hai người họ đến với nhau.
Khi yêu ai mà chẳng mơ mộng, những giấc mộng ngây thơ và thật hạnh phúc. Nhưng chuyện đời ai đâu biết trước, thời gian trôi qua và họ bắt đầu đâm ra chán nản. Thế rồi, chuyện gì đến cũng phải đến, cô gái quyết định chia tay với chàng trai. Thời gian hạnh phúc không lâu, đau buồn thì nhiều. Mối tình đầu của hai người đã qua nhanh như vậy. Thảo có Nhi chia sẻ và an ủi. Phương chẳng có người bạn nào.
Thế rồi, hai khuôn mặt, một nỗi buồn, tay nắm chặt, mặt nặng trĩu, vô hồn của hai người đã làm một số người nhận ra họ không bên nhau nữa. Hai người cùng một tâm trạng. Bên ngoài cười cười nói nói. Bên trong nhói nhói đau đau. Cố giả vờ để người khác không thấy mình buồn. Chỉ trong thời gian ba tháng cả hai đều trở thành người khác, không còn tự nhiên như xưa.
- Phải chăng thời gian và tình cảm đã cướp mắt niềm vui của tao? Thảo hỏi.
Nhi trả lời:
- Không! Không phải! Tình cảm, thời gian không có lỗi, lỗi là do mày và nó, do sự chưa hiểu biết về tình cảm nam nữ đã vội vàng đến với nhau. Tình cảm đó chưa gọi là tình yêu, đó chỉ là tình cảm nhất thời, một ngày nào đó sẽ quên, tao nghĩ mày nên quên nó.
Thảo suy đi nghĩ lại tất cả những chuyện đã qua: “Mình đã yêu anh thật sao? Phải chăng mình đã quá vội vàng nên giờ phải nhận lấy đau khổ? Tình cảm đó không thích hợp với lứa tuổi của mình hay…hạnh phúc không chọn mình?”
Những dòng suy nghĩ ấy đã làm cho Thảo mất đi lí trí, tự hành hạ xác thân mình. Trong đầu chỉ toàn nghĩ tới cái chết để trốn tránh những chuyện trên đời. Hôm đó Thảo và Nhi cùng uống rượu và tâm sự với nhau. Thảo nói:
- Trong ba tháng vừa qua có thể nói chưa phải là dài. Ba tháng hai ngời tìm hiểu nhau, rồi chợt nhận ra hai người không hợp, tao và Phương luôn đối lập với nhau về mọi mặt. Hơn nữa chuyện chia tay một phần cũng vì quan trọng sự giàu nghèo và mẹ của anh ta không thích gia đình tao. Lúc quen nhau ai cũng cảm thấy Phương là một người tốt: không rượu bia, thuốc lá… Vậy mà giờ đây thời gian, cuộc sống đã làm con người ta thay đổi.
Nhi đã thử lòng Phương bằng cách nhắn tin làm quen. Nhưng câu trả lời của anh ta làm hai cô gái thật bất ngờ, buồn thêm buồn khi mà anh ta nói: “mình chia tay với bạn gái mình ba tháng rồi ”. Nhưng sự thật thì chỉ nửa tháng mà thôi. Và cũng buồn hơn khi ngoài miệng thì muốn Thảo quay lại nhưng sau lưng thì Phương muốn quen người khác “Bạn chịu quen mình không?”
Đọc những dòng tin nhắn của Phương gửi cho Nhi như thế. Thảo tự dặn lòng là không tin ai nữa vì chẳng ai là tốt hết. Nhưng rồi nghĩ lại “Mình đã tốt hơn người ta không?”
Lòng Thảo như lửa đốt. Buồn lắm khi người mình thích lại lừa dối. Tại người ta hay đổi hay tại tao chưa hiểu hết người ta chứ? Tim Thảo nhói đau.
Chuyện tình cảm chỉ người trong cuộc mới hiểu rõ. Thảo đau buồn như thế, nhưng chắc gì Phương vui hơn Thảo! Chỉ thấy bên ngoài Phương đã trở thành một con người hoàn toàn khác: đi chơi nhiều hơn, sa sút trong mọi chuyện, ánh mắt lạnh lùng, hơi thở nặng nề. Phải chăng Phương đang buồn về cuộc đời và số phận của mình?
Thời gian trôi qua thật nhanh, chia tay đã được một tháng. Phương đã khóc vì Thảo. Nỗi nhớ về người yêu cũ làm cho Phương không thể kìm được nước mắt. Sự thiếu sâu lắng, không có khiếu nói chuyện, không biết an ủi người khác của Thảo đã biến cô ấy trở thành một kẻ vô tâm trong lòng của Phương. Ít quan tâm hơn, tuy biết rằng tim vẫn nhói đấy nhưng có lẽ do không có duyên nên không thể ở bên nhau được nữa.
Mong rằng Phương suy nghĩ chính đáng hơn và mau quên đi cô bạn ấy. Đừng nên buông thả cuộc sống của mình nữa. Mong Thảo sẽ ý thức hơn, nên nhớ mình lớn rồi làm việc gì cũng phải gánh lấy hậu quả. Đừng đem chuyện của người khác ra làm trò đùa. Lòng người khó đoán cần phải xem xét kĩ khi đưa ra quyết định đúng đắn.
Chúng ta hãy đến với nhau bằng tình bạn, đừng vội leo lên tới đỉnh tình yêu. Vì yêu sớm đã làm cho cả hai mất đi tình bạn trong sáng ấy. Nếu mai này tình cờ gặp nhau, họ sẽ dùng thái độ nào đối với nhau? Có trao cho nhau nụ cười thật lòng hay không? Có nhìn nhau không? Mong rằng mọi chuyện sẽ đơn giản hơn đừng quá phức tạp để rồi quay lưng với nhau mãi mãi.
SAO BĂNG