NỖI SỢ LÒNG CON
- Chi tiết
- Chuyên mục: Tâm sự của bạn
- Được đăng ngày Thứ năm, 05 Tháng 5 2016 15:03
- Viết bởi Anton Tiếng
- Lượt xem: 1827
NỖI SỢ LÒNG CON
Con sợ lắm mẹ ơi, con sợ mẹ chóng già. Con sợ lắm cha ơi, con sợ con bất lực trước tương lai mà con suy nghĩ đến (...)
Tâm sự bạn trẻ
LOA KÈN
Chia sẻ với bạn
NỖI SỢ LÒNG CON
Con sợ lắm mẹ ơi, con sợ mẹ chóng già. Con sợ lắm cha ơi, con sợ con bất lực trước tương lai mà con suy nghĩ đến.
Con càng lớn thì cha mẹ càng già yếu đi. Con càng lớn cha mẹ càng lo thêm. Mẹ cho gia đình bé nhỏ ngày nào sẽ có, lo cho việc làm và cuộc sống của con. Cha mẹ biết không, con cũng rất lo cho cha mẹ. Tương lai sẽ là một bà già nua, cha sẽ là một ông già chống gậy, gian lao lo cho mẹ.
Giờ đây mẹ đã 39 tuổi, ở tuổi này nếu mẹ lo lắng nhiều tóc mẹ sẽ xuất hiện những sợi bạc trắng, mặt sẽ thêm nhiều nếp nhăn tô điểm cho cuộc đời mẹ. Mẹ ơi, hai bàn tay khô rát của mẹ con đã từng thấy nhiều lần nhưng chưa bao giờ con quan tâm tay mẹ có đau không, và trầy xước vì Làm việc không? Giờ đây thì khác, nhìn hai bàn tay đó con đã biết nguyên nhân tại sao tay mẹ lại ra như vậy. Tất cả là vì chúng con, ba đứa con gái mẹ nâng niu như trứng. Chúng con được lớn lên như thế này đều nhờ bàn tay, những giọt mồ hôi, nước mắt, cả những nỗi đau xác thịt mà cha mẹ đã hy sinh vì chúng con.
Cha ơi, những việc cha làm cho chúng con, nhất là đứa con gái thứ ba của cha. Khi con nói: cha ơi, con bệnh, chưa bao giờ cha bỏ mặc, mà cố gắng, dù bận bịu như thế nào thì cha vẫn mua thuốc cho con. Nhìn những cây khế, cây mít, cây ớt, từng cái bàn cái ghế… tất cả đều chứa đựng tấm lòng của cha. Cha ơi, đối với con cha hoàn thiện lắm.
Mẹ có công sinh thành, dạy dỗ, cha có công nuôi dưỡng. Con cảm nhận cha đang noi gương Thánh Giuse, một người hiền lành chăm lo làm việc. Vì là đàn ông, nên thường hay nóng tính khi giận, cũng có lúc lớn tiếng với gia đình, mẹ và con luôn hiểu mà, chẳng trách móc gì cha đâu. Mẹ của con ơi, mặc dù mẹ không hoàn hảo như Đức Mẹ trên trời, nhưng mẹ đã chu toàn bổn phận rồi. Và, riêng con, con sẽ cố gắng sống tốt để làm vui lòng mẹ cha.
Mai đây, con sẽ rời xa cha mẹ. Con đi con đường của con. Còn mẹ sẽ đi con đường của cha mẹ. Giữa chúng ta sẽ có một sợi giây nối liền tâm nhỏ bé thôi, có thể chỉ bằng sợi chỉ mong manh thôi. Sợi chỉ liền tâm đó sẽ mất đi nếu con đi theo danh vọng, vô tình từ bỏ mẹ cha thì con sẽ nên người bất hiếu. Cha mẹ ơi, sao lúc con còn nhỏ cha mẹ lại chăm sóc cho con tận tình như thế? Tập tành con từng bước đi, kiên trì đút cho con từng muỗng cơm, muỗng cháo.
Những lúc đó cha mẹ có tính toán không? Ôi, tình cha nghĩa mẹ con làm sao đền đáp nỗi. Lòng cha mẹ cho con bao la quá làm sao đền đáp bây giờ? Đến khi cha mẹ già yếu, con sợ con không đủ kiên trì để bưng cơm, rót nước cho cha mẹ mỗi ngày đâu. Những lúc cha mẹ nằm đó, con sẽ liên tục kể công, nhắc cho cha mẹ nhớ con đã từng chăm lo, cho tiền cha mẹ... dù đó chỉ là những đồng tiền lẻ… Ôi, “Cha mẹ nuôi con biển hồ lai láng. Con nuôi cha mẹ tính tháng tính ngày…”.
Cuộc sống này cha mẹ không cho con sự giàu sang như bao kẻ khác, chẳng cho con đầy đủ tiện nghi như bao bạn khác. Nhưng cái quan trọng lả cha mẹ đã cho con “Tổ Ấm Gia Đình”. Quá đủ rồi, cha mẹ ạ! Dù tương lai có như thế nào đi nữa, con sẽ cố gắng hoàn thành nghĩa vụ của con, cố gắng lo cho cha mẹ khi tuổi già sức yếu như cha mẹ đã lo cho cho con khi con còn nhỏ dại vậy.
LOA KÈN
__________
VUI VÌ TẤT CẢ
Ảnh minh họa
Mười bảy năm đi qua
Tôi ở cùng cha mẹ
Học dịu dàng của mẹ
Học mạnh mẽ của cha
Kết thúc lớp mười một
Sắp từ biệt mái nhà
Bạn bè phải chia xa
Một mình phải sống tốt
Ta hãy sống chân thật
Lỗi lầm hãy thứ tha
Cuộc sống vui như hoa
Bao muộn phiền tan mất
Dù có phải cô đơn
Bước vào đời lặng lẽ
Nhưng ta phải mạnh mẽ
Bước lên con đường trơn
Con đường trơn, đường trơn…
Như đổ đầy dầu mỡ
Như đường đời bấp bênh…
Cố vươn lên, bạn hỡi !
LOA KÈN